Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Có người quen biết tôi hỏi anh:
“Anh à, chẳng phải anh sắp cưới Kim Nghi sao?
“Sao lại nuôi thêm một tình nhân?”
Gương Chu Gia lập tức trầm xuống.
“Tôi nói cưới ấy hồi nào?”
Người đó sững lại, dường như lên tiếng giúp tôi:
“ người anh, trông giống Kim Nghi …”
Chu Gia đặt mạnh ly rượu xuống bàn:
“Từ nay về sau, không được nhắc đến cái tên trước tôi, nếu không thì cút .”
“Từ hôm nay, em ấy chính là dâu của các cậu, kêu dâu .”
Những người có nhìn nhau, chẳng thốt nổi hai từ “ dâu” bé nhỏ đang anh.
Tôi không nhìn nữa, quay người bỏ .
Ở cửa, tôi gặp Tự vừa vội vã chạy tới.
“Cậu ta bị làm sao ? Bị thương không? Có cần viện không?”
Anh ta liếc nhìn vào .
Vừa hay thấy cảnh Chu Gia ôm chặt người , vùi vào hõm cổ ấy.
Hệt như khi anh từng yêu tôi, cũng thích thân mật tôi như .
Tự lại lùi ra ngoài.
Rồi chửi thề một tiếng.
6
Tôi không để họ đưa về.
Một mình dọc bờ sông, vô thức nhớ lại chuyện cũ.
18 tuổi, sau kỳ thi đại học, Chu Gia dụ dỗ tôi nếm thử trái cấm.
Nói quấn lấy tôi cả đời.
Một người ngang tàng ở đời đến vậy.
Chỉ vì một câu lo lắng của tôi mà từ bỏ tất cả những môn thể thao nguy hiểm.
Ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi.
Học cùng một trường đại học, làm người bạn trai hoàn hảo mắt mọi người.
Khiến cũng ghen tị, nói tình yêu anh tôi thật hiếm có.
21 tuổi, chuyện của chúng tôi bị bố mẹ anh phát hiện.
Bố anh dùng roi mây đánh anh một trận, mắng anh là thằng mất dạy.
Anh ngẩng cao đầu, không rơi một giọt nước mắt, chỉ nói họ , anh thật tôi, anh sẽ tôi hạnh phúc.
Dù lưng đầy máu, tôi khóc nức nở, anh cười an ủi tôi không chút nào.
Sau đó, anh tìm mẹ anh xin chiếc nhẫn, đeo vào tay tôi:
“Từ giờ em là người của nhà họ Chu.”
Tự từng hỏi anh, người dễ đổi thay, anh có bao giờ thay đổi không?
Anh đá cậu ấy một cái, nói trừ phi anh chết, bằng không cả đời anh không thể không yêu tôi.
đến ngoái, khi chúng tôi vượt qua cột mốc bảy .
Anh ôm tôi nói tình yêu anh tôi sẽ không thay đổi đến tận cuối đời.
Anh là người nóng nảy, yêu cũng hận không thể để cả giới biết.
Yêu một cách mãnh liệt và điên cuồng.
tôi lại là kiểu người lạnh nhạt, yêu chậm bền lâu.
Vì nên dù anh đã thoát khỏi mối quan hệ , tôi chìm đắm ký ức.
Nhớ lại anh đeo nhẫn tôi, tôi từng đưa anh đến mộ bố mẹ.
Anh nắm tay tôi, hứa hẹn:
“ trai, , hai người cứ yên tâm, con sẽ đối tốt Kim Nghi cả đời.”
Hóa ra cái gọi là “cả đời” của anh.
Chỉ kéo dài tám .
Hóa ra thứ tôi tưởng là tình yêu.
Chỉ là một mối quan hệ không danh phận.
Tôi lau nước mắt lạnh lẽo trên .
Điện thoại reo lên một tiếng.
Có email đến, thông báo đơn xin gia nhập “ không giới” của tôi đã được duyệt.
Một tuần sau xuất phát.
7
Đây là ước mơ của tôi bao qua.
Trước đây, tôi luôn lo sợ phải xa Chu Gia , sợ anh không nỡ rời xa tôi, nghĩ đủ cách để dỗ anh.
Bây giờ chẳng cần nữa, cũng bớt tôi không ít rắc rối.
viện tư tôi đang làm việc khá linh động, mà tôi cũng đã báo trước.
Vì vậy, dù trưởng khoa cố giữ lại, ký tên duyệt đơn xin nghỉ của tôi.
Chỉ là công việc tuần đã được sắp xếp xong, tôi phải hoàn thành.
ngang qua phòng cấp cứu.
Không ngờ lại thấy Chu Gia và bạn mới của anh.
đang co rút anh, mồ hôi lạnh túa ra, nước mắt rơi ướt đẫm gương .
“Anh ơi, quá, quá …
“Hôm qua không nên như vậy, huhu…”
Chu Gia nhíu chặt mày, vì có ở đó nên nhẹ giọng dỗ :
“Ừm, lỗi của anh.”
cau mày: “Vỡ hoàng thể, con bé cũng là chuyện bình thường.”
“Người trẻ các cậu cũng…”
không nói tiếp nữa, chỉ quay sang viết án:
“Cũng nên biết kiềm chế chút .”
“ bé mới 18 tuổi thôi. Haiz…”
Tôi quay người, khom lưng xuống.
Đột nhiên cảm thấy ghê tởm đến mức nôn.
Cả trái tim cũng nhói lên đớn.
tôi chỉ siết chặt tay, tự nhủ bản thân:
Thẩm Kim Nghi, không sao cả, chỉ là phản ứng cai nghiện mà thôi.
“ Thẩm, Tô tìm để bàn giao nhân.”
Y tá quen thuộc bước đến: “ dạ dày à? Lại chưa ăn sáng sao?”
Tôi lắc đầu.