Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 13

Cơn đau dạ dày đã không bỏ , kết quả kiểm tra lần khiến anh bận rộn đến mức quên lấy.  

“À… em quên mất rồi, mai em lấy nhé. Gần em bận quá, vừa phải lo , vừa phải lo cho gia đình…”  

Tiêu Cẩn Nhiên nhắm mắt , không muốn nghe Lâm Sâm thêm nữa, đáp: “Anh tự lấy.”  

4

Ung thư dạ dày giai đoạn cuối.

Tiêu Cẩn Nhiên nhìn kết quả trong tay không thấy bất ngờ, một giác như tất cả đã được định sẵn.  

Bác sĩ vẫn đang , nhưng tâm trí anh đã xa.  

quả báo mình sao?  

Anh ngồi trên ghế ở sảnh bệnh viện, nhìn những người .  

Một bên suy nghĩ về tình trạng tài chính , một bên nghĩ xem lấy tiền ở đâu chữa bệnh.  

Khát vọng sống anh trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.  

Bỗng nhiên, anh nhớ đến điều gì đó.  

Anh thấy may mắn vì Lê Nặc đã chăm sóc anh.  

Anh nhớ khi cô ấy đề nghị mua bảo với chi phí hàng chục triệu mỗi , anh phản đối.  

Giờ , đó trở thành chiếc phao cứu sinh anh.  

Giờ anh không sức quản lý nữa, Tân Thành cần phải được bán khi không trụ vững.  

Dù việc bán không trang trải hết nợ nần, nhưng ít nhất cũng ngăn chặn thiệt hại thêm.  

Tiêu Cẩn Nhiên cẩn thận lên kế hoạch, lần này thực tế hơn rất nhiều.  

Lâm Sâm biết khi bị bán.  

đã nuôi hy vọng trở cuộc sống xa hoa suốt hai , giấc mơ đó đã nâng đỡ cô vượt mọi khó khăn.  

Khi giấc mơ tan vỡ, cô hoàn toàn phát điên.  

“Tiêu Cẩn Nhiên! Đồ khốn nạn! Không phải anh đã hứa cho tôi cuộc sống tốt sao?  Anh đã lén lút bán lưng tôi, anh định làm gì? Tôi đã phải chịu bao nhiêu khổ sở vì anh, anh đàn ông không? Anh đã hủy hoại tôi, Tiêu Cẩn Nhiên!”  

Nhìn người phụ nữ mặt đang khóc lóc ầm ĩ, anh thấy hối hận:  

“Tôi bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối.”  

Một câu đã chặn đứng mọi tiếng khóc Lâm Sâm.  

“Tôi đã lên kế hoạch xong rồi, không duy trì được nữa, cần phải bán ngăn chặn thiệt hại.  khi bán, vẫn một số khoản nợ, nhưng với việc bán căn nhà tiền bảo , trả hết phần lớn nợ. bệnh tôi cũng bảo chi trả, nên tính toán cẩn thận rồi tìm một việc bình thường sống ngày.”  

“Bán nhà? Tôi không đồng .”  

“Tìm hợp đồng bảo tôi đã đưa cho cô , tôi cần tính toán .”  

Tiêu Cẩn Nhiên liếc nhìn Lâm Sâm tiếp tục :  

“Căn nhà này mua khi kết hôn, bán hay không do tôi quyết định, nhưng nợ hôn nhân, nên cô làm theo tôi, nếu không thì cô phải gánh một nửa số nợ rời .”  

Lâm Sâm ngồi sững tại chỗ, rõ ràng cô đã bị đả kích rất nhiều.  

Tiêu Cẩn Nhiên ngồi đó chờ cô chấp nhận sự thật.  

“Bảo ? Bảo gì?”  

một lúc ngồi thẫn thờ, Lâm Sâm mới phản ứng buộc phải đồng .  

“Chính hợp đồng bảo tôi đã bảo cô nộp hàng . Đó loại bảo Lê Nặc đã nghiên cứu rất kỹ cho rằng phù hợp nhất với những người kinh doanh như . Dù mỗi phải nộp mấy chục triệu, nhưng giờ nó cứu cánh .”  

Nhìn vào đôi mắt trống rỗng bối rối Lâm Sâm, một giác bất an dâng lên trong lòng Tiêu Cẩn Nhiên:  

“Đừng với tôi rằng cô chưa nộp.”  

Lâm Sâm cúi đầu, giọng ngập ngừng, pha chút khóc lóc: “Tôi không hiểu những thứ đó… tôi nghĩ mỗi mấy chục triệu quá đắt. Tôi thật sự không biết…”  

Lúc này, Tiêu Cẩn Nhiên không sức lực tức giận hay hỏi xem tiền đã đâu nữa.  

5

Tiêu Cẩn Nhiên ước rằng tất cả một giấc mơ.  

Khi tỉnh dậy, anh quay ba , anh tránh xa Lâm Sâm nhất định giữ gìn mái ấm với Lê Nặc .  

Tiếc rằng, trên đời không thuốc hối hận, mỗi bước đều phải tự mình gánh chịu.  

Không tiền điều trị bằng thuốc đắt đỏ, Tiêu Cẩn Nhiên không cầm cự lâu đời một .  

khi đời, Lâm Sâm miễn cưỡng chăm sóc anh, giúp anh dọn dẹp khi nôn mửa, thức trắng đêm không ngủ. 

Tùy chỉnh
Danh sách chương