Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi nhìn mỉa mai mắt anh ta, nghe lời tự đánh giá của anh ta, ngọn lửa giận lòng tôi không thể kìm nén nữa:
“Phải, tôi tự chủ, . Suốt 11 năm qua, tôi luôn một lòng một dạ anh, chưa bao giờ phản bội gia đình . anh, anh là phá hủy tất gì tôi đã vun đắp bằng trái tim. Anh biết không, tôi đã nhìn thấy bức ảnh chụp chung của anh và cô ta ở lễ kỷ niệm trường, bức ảnh chụp góc nghiêng của anh mà cô ta chụp, nhìn anh mặc trẻ trung để hợp cô ta. Tôi đã xem bức ảnh hai nhau, ra vào khách sạn, nắm tay đi dạo, tôi còn theo dõi hai đến công viên giải trí, nhìn anh chăm sóc cô ta, tôi đã đứng cách hai vài mét mà khóc như một đứa trẻ. Anh hiểu không, anh là một con thú, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ta sẽ đến mức . Tôi nhỏ nhen, . Tôi cho anh biết, tôi sẽ không để anh và cô ta yên ổn. Cút đi.”
Tôi như một kẻ điên kéo , đẩy anh ta ra khỏi cửa trước anh ta kịp phản ứng, rồi vô lực tựa vào cửa mà bật khóc, trút hết cơn giận.
Tôi nghe thấy giọng anh ấy khẽ “Xin lỗi” từ phía bên kia cánh cửa.
Nhưng ích gì nữa đâu.
8
Luật sư đã thực hiện theo kế hoạch của tôi, khởi kiện trước.
Sau tôi nộp hồ sơ về hành vi không đúng đắn của lên Đại học A, tôi chờ đợi hình phạt dành cho cô ta.
Dù sao, tôi và đều không phải là kẻ vô danh, lời đồn về tan vỡ nhân của tôi đã lan truyền khắp giới tài và công nghệ.
Việc công ty của anh ta bị đình trệ vòng gọi vốn, cùng tai tiếng của , cô ta không thể nào tiếp tục tồn tại giới .
nhận được điện thoại của bố mẹ, đó là đầu tiên tôi cảm thấy lo lắng kể từ lên kế hoạch ly , vì bố mẹ tôi quá yêu quý anh ta.
nhớ rõ món thích, thói quen nhỏ của anh ta.
Mỗi tôi về quê, bàn luôn đầy món anh ta thích.
luôn tự hào mọi : “Con rể của tôi hiếu thảo, yêu thương Tiểu Ý, chăm lo cho gia đình…”
Tôi sợ phải đối diện thất của bố mẹ.
“Mẹ.” Tôi nghe điện thoại mà biết gì.
“Tiểu Ý à, con đã tối chưa?”
“Dạ, con rồi, còn bố mẹ thì sao?”
“ ta cũng rồi. Dù chuyện gì xảy ra, con cũng phải chăm sóc tốt bản thân mình, cần bố mẹ qua thăm con không?”
Giọng mẹ không còn vui vẻ như thường ngày, bà không hỏi vì sao ly , không khuyên bảo, chỉ một câu đơn giản tôi rơm rớm nước mắt:
“Con xin lỗi mẹ, đã làm mẹ thất , con không giữ được nhân, bố mẹ yêu quý anh ấy như vậy, bố mẹ mất mặt hàng xóm và thân rồi.”
“Con gái à, con không sai, là ta không tốt. không tốt thì mình thay mới, gì to tát. Bố mẹ thích ta vì ta đối tốt con. Con không cần ta nữa, thì ta là gì . Danh tiếng là gì chứ, gì quan trọng bằng con gái của mẹ. Tiểu Ý, bố ở đây, đừng sợ, cứ làm gì con muốn.”
Lời kiên định của bố đầu tiên tôi cảm thấy an tâm suốt nửa năm qua.
Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn là đứa con bố mẹ tự hào, chưa một làm thất .
Điều tôi sợ nhất ly là nỗi thất của .
Sợ tôi một mình cô độc, bố mẹ đã đặc biệt đến thăm, tôi vừa buồn cười vừa cảm động.
Sau , tôi nghe và bố mẹ anh ta đã nhiều liên lạc bố mẹ tôi để thuyết phục tôi đừng làm lớn chuyện, nhưng đều bị bố mẹ tôi từ chối.
kiên quyết ủng hộ và quan tâm tôi.
Quá trình tố tụng diễn ra suôn sẻ, bị phạt và phải trả lại số tiền đã lấy đúng hạn.
Đại học A sau nhận được hồ sơ và điều tra đã quyết định đuổi học , cắt đứt tương lai của một sinh viên tài năng đầy triển .