Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
10.
tiễn An, ta Tiểu Mai nấu chút cháo căn bếp nhỏ.
Lúc , hoàng thượng cũng đã .
Nhìn bóng dáng hơi g/ầy của chàng, buồn bã mở miệng:
“Đây là cách chàng nghĩ à? Tự dằn vặt bản thế này?”
“Hiện tại, ta không thể không nghe lời thái hậu, cũng không muốn làm cho nàng chịu ủy khuất, cũng không thể lý luận thái hậu, cho ta phải so gan người.”
Ta lấy cháo ra đưa cho chàng:
“Ta đã nghĩ rồi, An có thể làm , ta đồng .”
Chàng vội vàng nói:
“Ta không đồng !”
Ta trấn an chàng ấy, đừng lo lắng.
“Ta đồng An làm , miễn là chàng không được phép sủng ái nàng, không được phép của nàng, cũng không được phép ban thưởng cho nàng!”
Câu cuối được ta cố tình thêm , một sự trả thu` nhỏ cho An, vì nàng đã khoe khoang ta ở kiếp trước.
Tiếp tục mỉm cười và đ e d ọa:
“Nếu không, ta rời đi và nhờ phụ ta giúp ta tìm một người tiêu soái hơn chàng.”
Chàng thở dài:
“Nàng không cần phải…… thế này.”
“Ta không cảm thấy bị ủy khuất! Chỉ cần trái tim chàng hướng về ta, ta tự nhiên nguyện hiểu cho chàng”.
“Lúc trước phụ ta đã nói, thái hậu nương nương vốn là công chúa của quốc.”
“ Quốc bị ngoại thích chuyên quyền, triều đình rối ren. Hoàng thái hậu – chị ruột của Hoàng, không thể chịu đựng được việc đệ đệ bị ngoại thích uy híp đã đồng gả gái cho nước ta.”
“Có lẽ bà ấy sợ chàng đi theo đường của vị hoàng đế quốc ngày xưa.”
“Xét cho , vẫn là tình mẫu tử. Ta và hoàng thái hậu đều yêu chàng, vậy càng không đối đầu nhau.”
Chàng vuốt tóc ta:
“Hiểu Hiểu……”
Ta ngước nhìn y,
“Ta ở đây.”
Vài ngày , An trở thành hoàng phi, hoàng thượng và thái hậu hòa giải.
Thái hậu được ta thuyết phục hoàng thượng, bà ấy có chút x/ấu hổ ta, chúng ta lại hòa thuận nhau.
Ba ngày An được phong làm quý phi, dịp Tết Đoan Ngọ, ta đang dùng bữa bữa tiệc gia đình thì cảm thấy buồn nôn.
Thái y bắt mạch và nói ta có .
Sắc mặt thái hậu tối sầm lại, người muốn cơn thịnh nộ nhưng lại có chút kiêng kị, cuối cũng không làm ta khó xử.
Ta cũng bị sốc, ta đã uống th u ốc đều đặn mà!
Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ (thực ra là bị chấn kinh) của cẩu hoàng, ta chủ động quỳ xuống, ngập ngừng nói:
“ thể yếu đuối, sợ không thể sinh ra long chủng an toàn, bằng không hài tử này, chúng ta không cần nữa.”
Ai được, ngay lời vừa nói ra, sắc mặt hoàng thượng cũng tối sầm lại.
bữa tiệc, ta bị cẩu hoàng đế ấn giường.
Chỉ đó ta mới ta không uống tử tị thang, mà là một loại th u ố c bổ.
Ta nghiêng đầu lại x/ấu hổ, và rõ ràng rồi……
Không thể tin mấy tin đồn kia được!
Ngày hôm , hoàng thượng đã soạn thảo một đạo chiếu chỉ.
Nói ta người đang long chủng, và hắn muốn sắc phong ta thành hoàng hậu.
Thái hậu phản đối kịch liệt.
mẹ lại một lần nữa xảy ra ch i ế n tranh lạnh.
Ban đầu, ta định không can thiệp.
Nhưng có một lần ta thỉnh an thái hậu.
Người luôn nói ta, cả trực tiếp lẫn gián tiếp.
Nói ta có phong thái của một mẫu nghi thiên hạ.
Bây giờ ta đã t , ta không thể đ/ộc chiếm hoàng thượng.
Ta khuyên hoàng thượng chấp nhận hậu , ta t thì hoàng thượng đi tẩm của các phi tần khác, vũ lộ quân triêm.
Hoàng thượng là một đại trượng phu, không phải là vũ .
Làm thế nào có thể có bản lĩnh lớn vậy làm cho mọi hoàng thấm nhuần bởi mưa và sương.
Ta dáng vẻ của một thê tử hiểu chuyện, và hạ người cúi đầu hành lễ, nói:
“Thái hậu nói đúng, khuyên nhủ cho hoàng thượng. Nhưng không thể can thiệp hay định đoạt.”
người chúng ta đang tập Thái Cực Quyền qua lại.
Hoàng thượng vội vàng .
Không là ai đã gửi thư cho hoàng thượng nói ta đang bị thái hậu làm khó.
Khiến thái hậu vô tứ c g¡ận.
Đã ta quỳ nửa canh giờ.
Cười ch*t khiếp, ta là người yếu đúi vậy sao?
Hoàng thượng bước và liếc nhìn ta chắc chắn ta không bị thương.
Lạnh lùng nói:
“Mẫu hậu!! Nhi tâm tư của người, cũng người lo lắng cho nhi .”
“Tuy nhiên, Tô tướng quân đã cống hiến cả đời phục vụ đất nước và người dân, và đương nhiên khác nhóm người giá áo túi cơm của quốc.”
“Trẫm đã ở bên Tô tướng quân và phụ hoàng từ còn nhỏ, nói võ thuật và chiến lược thật không phải mà nói cữu cữu không thể so sánh.”
“Bất kể là chuyện của triều đình hay hậu , ta đều tự có định quyết, mong thái hậu nương nương cảm thông cho nhi , đừng can dự, hay làm trẫm thấy x/ấu hổ nữa. Nếu Hiểu Hiểu và đứa nhỏ xảy ra chuyện gì, nhi không cưới thêm bất kì ai nữa, cũng không sinh thêm hài tử, trẫm người gia tộc làm người kế vị tiếp theo.”
Nói xong, hắn ta kéo ta lại và rời đi.
lúc đó, ta đã nghĩ tiểu hoàng thượng của ta thực sự rất soái.
tháng Mười, và ta đã sinh ra một cặp long phượng quãng thời gian t .
Cả thế gian ăn mừng, hoàng thượng lập trai làm thái tử, gái được phong làm trưởng công chúa, ta cũng trở thành hoàng hậu.
Phụ ta cũng cáo lão người mong muốn.
Đảm nhận nhiệm vụ nhàn rỗi là dạy dỗ hoàng tử.
Thỉnh thoảng, người yêu cầu ca ca ta chặn hoàng thượng lại, và thực sự là người đã nhìn hoàng thượng nhìn rể của mình, càng nhìn, càng trở khó chịu.
Và đó ……
quận chúa An theo hoàng thượng ra ngoài săn b/ắn, đã vô tình ng ã ng ựa, bất hạnh qu/a đ/ời.
Tứ công tử của Tô gia kết hôn một nữ nhân không rõ từ đâu.
Hoàng thượng và Hoàng hậu còn đích trang điểm và trao của hồi môn cho nữ nhân này.
người nhau kinh thương, du hành khắp thiên hạ, hòa mỹ cả đời.
Trên bức tường hoàng , hoàng thượng và ta nhìn ánh sáng của hàng ngàn ngôi nhà từ xa.
Ta thở dài:
“Nếu sớm hơn, lẽ ra ta đã chấp nhận chiếu chỉ của tiên hoàng, mới có thể gả cho chàng sớm hơn, thật sự rất khó lấy được hoàng đế.”
Hoàng thượng cười nói:
“Ai nói không phải! Lãng phí năm miễn tử kim bài đó một cách vô ích!”
Ta trêu ghẹo:
“Đừng nói ta quên, năm miễn tử kim bài có thể trả lại được không?”
“Được! Mười miếng nữa cũng được!”
Ánh mắt ta và chàng chạm nhau, đôi mắt người dâng tình sâu đậm.