Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vừa dứt , cửa bị gõ "cộc cộc".
Tôi cà khịa: "Sáng sớm shipper à?" Rồi đi mở cửa. Tiện tay sờ đùi Cố Dã: "Ngoan, đợi chị."
ngờ vừa mở, mood tan nát.
dựa tường, mắt lừ:"Hết giận ? Hết thì bỏ tôi khỏi blacklist đi."
Tôi trố mắt: " , lại tìm? Không phải hối hận đó là chó à?"
Anh ta đứng thẳng, mặt bất lực, cưng chiều:
"Gâu, ? Tôi biết hôm em cố tình chọc giận tôi. Chuyện Tưởng Viện tôi bỏ , không nhắc . Chia tay như nói. Em tôi vậy, chia tay chẳng nào lấy mạng em. Tôi nỡ ? Ngoan, bỏ tôi ra khỏi blacklist đi."
Anh ta định vuốt . Tôi hất tay, bực dọc:
"Nói , anh là tra nam, gái theo không thiếu, cứ bám tôi hoài? anh, Phương Miểu chỉ là món đồ chơi có . Làm ơn như không quen biết tôi , tôi không muốn liên quan anh, phiền đi."
Mặt cứng lại, rồi cười buồn:
"Giận lâu vậy à? Tôi nuôi em hư rồi. Trước kia bảo em dầm mưa nửa tiếng mua bánh Tưởng Viện, em đi. Bảo 4h sáng chạy Trúc thị mua hoành thánh, em làm. Bảo em quỳ lau giày Tưởng Viện, em gật không chần chừ. Em từng nói chỉ cần tôi nói, em làm."
"Em tôi vậy, đứng trước mặt tôi lại nói thằng đường xó chợ là không quen tôi?"
—
Ban tôi anh ta như đường, không đáng bận tâm. nghe mấy đó mà muốn nôn.
Anh ta dám hết sự hy sinh là vốn liếng để khoe mẽ?
Kinh tởm.
Tôi dựa vào cửa, ánh mắt đối diện .
"Anh có nghe xuyên không ? Hay kiểu đoạt xác, hồn ma nhập thân?"
Tôi dừng một nhịp, anh ta thời gian ngấm, rồi tiếp tục:
"Tôi không phải bạn gái anh, mà là từ thế giới chiếm cơ thể này. Chủ nhân cũ cơ thể không ở đây , cô ấy đã quay về thế giới mình. anh mà nói, cô ấy rồi, hồn bay phách tán, không tìm lại ."
"Hiểu không?"
sững sờ, rồi lại cười nhạt:
"Phương Miểu, để cắm sừng tôi, em bịa đủ trò nhỉ. Em nghe lại mấy em nói xem, có lọt tai không?"
"Không lọt thì kệ, vì đó là sự ."
Xuyên không rồi, rảnh quan tâm hợp lý hay không.
"Em bịa thì bịa khéo, chứ em nghĩ đây là tiểu thuyết chắc?"
Giọng anh ta gắt lên.
Tôi bình thản xoa tai: "Đừng kích động, tôi chỉ kể sự thôi. Anh không thấy tôi trước nhiều ? Đúng như anh nói, Phương Miểu trước đây ngoan răm rắp nghe , nhìn đi, từ hôm tôi có tử tế anh không? Anh nhìn kỹ đi, đây là dỗi hờn hay là ghét cay ghét đắng sự?"
Mặt dần cứng lại.
"Hơn , tôi đang nói chủ nhân cũ cơ thể này — cô ấy bao anh. Anh tưởng cô ấy si mê anh, anh nói cô ấy liều làm, ra đó chỉ là nhiệm vụ."
"Cô ấy chẳng có tí tình cảm nào anh, cái gọi là si tình trong mắt anh, đối cô ấy chỉ là công việc lạnh lùng."
"Có nhục đến đâu, không có tự trọng đến đâu, miễn làm là . Vì ? Vì chỉ cần hoàn thành 100 cầu anh, ở thế giới cũ cô ấy sẽ sống lại, cô ấy trở về. anh, từ cuối chỉ là đường. Giấc mơ thôi, thèm quan tâm giấc mơ có xuất hiện chứ?"
im bặt, nhìn tôi chằm chằm, cố tìm sơ hở trong nói. càng lúc khóe miệng càng mím chặt.
"Quá hoang đường, tôi không tin. Em lừa tôi vì gã đàn ông kia chứ ? Hắn rót thuốc mê vào tai em mà em nói mấy này?"
Anh ta vẫn chất vấn, giọng đã thiếu tự tin.