Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Giọng nói tức giận của Lục Thời Hoành vang lên.
Anh ta thở hồng hộc, hẳn chạy không dám trì hoãn một giây nào.
Tôi lặng lẽ tặng một like cho dì Ngô giúp việc.
Lúc đám này vừa mới xộc vào, dì Ngô đã lén trốn đi gọi điện thoại mật báo ngay.
May mà Lục Thời Hoành nhanh.
Dù đã có chuẩn sẵn, lúc này tôi vẫn phải thở phào một hơi.
Sầm Thiến Ninh bắt quả tang nhưng không hề chột dạ.
Cô ta lạnh lùng cười một tiếng, quay sang nói với sai của mình.
“Ngơ làm ? Tiếp tục đi!”
Đám kia răm rắp nghe lời, lập tức có đứng ngay đè đầu tôi xuống, định ấn tôi vào chậu.
“Tôi bảo dừng !”
Dưới tình cấp bách, Lục Thời Hoành phi lại đá vào cổ của kẻ đang bưng chậu.
chậu ‘’ hất bay ngoài.
Lục Thời Hoành biết căn góc độ, ‘’ hắt hướng ngược lại, không một giọt ‘’ nào chạm được vào tôi.
Không khéo rằng đối diện tôi chính Sầm Thiến Ninh.
“Á!!!!!”
nháy tiếng kêu thảm thiết của cô chiêu vang vọng tòa biệt thự.
Thật ‘’ ăn mòn mấy lỗ trên váy cô ta, b.ắ.n vào đùi mà thôi.
Không đau bao nhưng thái độ thì khác.
Việc này nghĩa Lục Thời Hoành lựa chọn tổn thương cô ta để cứu tôi.
Sầm Thiến Ninh lập tức đỏ bừng.
Cô ta nhìn Lục Thời Hoành, không dám tin vào những trước .
“Vì con khốn này mà đối xử với như vậy ấy hả?”
Lục Thời Hoành không thèm nhìn cô ta luôn.
Anh ta ngồi xổm xuống, xót hai má tôi Sầm Thiến Ninh tát cho sưng tấy lên vội vàng kiểm tra tôi, hỏi:
“ nào, có không cẩn thận b.ắ.n vào da không?”
Sầm Thiến Ninh giận điên, hoàn toàn không dáng vẻ cô chiêu tự phụ sang chảnh ngày thường mà hơi phát rồ, cô ta hét to:
“Anh quan tâm nó? Anh quan tâm nó!”
“Lục Thời Hoành, có phải anh quên ai sắp kết hôn với anh không?”
“Sao anh có đối xử với như vậy!”
Hình như lúc này, Lục Thời Hoành mới nhận sự hiện diện của cô ta.
Anh ta lạnh lùng quay đầu nhìn lại.
ánh lẫn giọng điệu đều đầy nguy hiểm mà Sầm Thiến Ninh chưa từng thấy bao giờ.
“ dám xuất hiện trước Nhan Nhan một lần nữa,…”
“…thì anh hôn lễ này cũng không cần làm đâu.”
Sầm Thiến Ninh hoảng loạn thật .
Cô ta ngơ ngác đứng tại chỗ, lã chã tuôn rơi như không ngờ tới ngày này.
Trước cô ta, Lục Thời Hoành ngang nhiên bênh vực, ôm một cô gái khác vào lòng như báu vật, vì một cô gái đó mà tổn thương mình, thậm chí buông lời cay đắng như vậy ——
Rõ ràng, từ nhỏ cô ta đã cầu nguyện: ‘Lớn lên nhất định phải gả cho Lục Thời Hoành.’
Rõ ràng, Lục Thời Hoành cũng đã đồng : ‘Đời này anh sẽ yêu một mình .’
Vì sao bây giờ lại này?
Vì ?
Sầm Thiến Ninh kinh ngạc đứng lâu, cứ vậy trơ nhìn Lục Thời Hoành hỏi han tôi ân cần mà không liếc cô ta lấy một .
Cuối cùng, cô ta nghẹn ngào mở miệng.
“ biết .”
“Anh Hoành, sẽ ngoan mà.”
“Ngoan ngoãn chờ anh cưới nhà.”
“Anh đừng bơ có được không?”
Công chúa nhỏ lá ngọc cành vàng kiêu căng tự mãn lần đầu tiên lộ dáng vẻ hèn mọn yếu ớt như này.
Lại trước đứa thấp kém mà bản thân ghét nhất, coi thường nhất nữa chứ.
Tôi quả thực không nhịn nổi muốn cười lăn lộn.
Lục Thời Hoành d.a.o động .
Bàn anh ta đang ôm tôi giác siết chặt thêm.
Một hồi lâu sau anh ta rầu rĩ nói:
“Ừ.”
Sầm Thiến Ninh dẫn chân của mình rời đi.
Cô ta giữ lời, nói được làm được, không hề quấy rầy tôi nữa.
Tôi biết, cô ta yêu Lục Thời Hoành thật, cũng coi trọng cuộc hôn nhân này.
Nếu không thì cũng không nỗi từ bỏ lòng tự trọng và tém nết khó ưa lại để xin anh ta hồi tâm chuyển .
nhưng mà công chúa ơi,…
Tôi có kéo Lục Thời Hoành đứng phía mình một lần thì cũng sẽ có vô số lần tiếp theo.
Cán cân lòng anh ta đã nghiêng , sức bịt tai trộm chuông, lừa mình dối cũng có ích ?
9
Hôn lễ kỷ của Lục Thời Hoành và Sầm Thiến Ninh khiến phải trầm trồ.
Tôi đi kỳ ngóc ngách nào cũng thấy có đang bàn tán, hâm mộ bọn họ cực kỳ.
Ngay TV sảnh bệnh viện cũng chiếu phát sóng trực tiếp tại hiện trường.
Sầm Thiến Ninh hôm nay quả thật đẹp.
Váy cưới trắng tinh không tì vết.
Hoa bách hợp trắng muốt hoàn mỹ.
Nhưng vì sao bên lại chứa một trái tim đen tối như vậy?
Cô ta cười hạnh phúc vô cùng, như đã hoàn thành tâm nguyện quan trọng nhất đời mình, như đã nắm báu vật có một không hai không sánh kịp.
có tôi chú cô ta đang níu chặt vải áo của Lục Thời Hoành, sợ một giây sau báu vật sẽ vuột khỏi mình.
Cũng có tôi chú vẻ của Lục Thời Hoành, thờ ơ hờ hững, thậm chí có ngơ ngác.
Từ đầu tới cuối anh ta chưa từng nở lấy nổi một nụ cười.
MC cất tiếng:
“Anh Lục Thời Hoành, anh có nguyện cưới chị Sầm Thiến Ninh đây làm vợ, yêu thương, chung thủy, kể nghèo khó hay bệnh tật, kể sống hay đã chết…”
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lục Thời Hoành vang lên.