Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngày tiên dọn vào cư , tôi bất ngờ bị hàng xóm @ trích vì… xịt nước hoa:
“Chào bạn, chồng tôi đang cố gắng chuẩn bị mang thai, ơn đừng xịt nước hoa nữa , kẻo đến kết quả của chúng tôi~”
“À, mỗi tối chúng tôi thường đi dạo dưới cư, nên phiền tất cả chị em đừng trang điểm, tránh chồng tôi phân tâm nha~”
“À đúng rồi, mọi người cũng đừng phơi đồ lót ngoài ban công, đến hạnh phúc gia đình tôi ~”
Tôi đọc xong mà ngớ người, đây là kiểu logic gì đang cố gắng “thống trị” cả loài người vậy?
Không chần chừ, tôi đáp ngay:
“Rẽ trái là bệnh viện tâm thần, rẽ là bệnh viện hiếm muộn. Tạm biệt, không tiễn!”
1.
Ngày tiên chuyển vào , quản lý cư thêm tôi vào cư dân, đặc biệt nhắc nhở với vẻ nghiêm trọng:
“Trong có cặp chồng đang cố gắng có con, mong cô… thông cảm nhiều .”
Câu nói kỳ lạ khiến tôi hơi ngạc nhiên.
Hàng xóm muốn có con thì liên quan gì đến tôi?
Dù vậy, tôi vẫn gật đồng ý: “ rồi, không vấn đề gì!”
Dọn dẹp xong mọi thứ trong khiến người mướt mồ hôi, tôi đi tắm rồi tranh thủ lướt cư dân. Bất ngờ thấy tài khoản với đại diện là cậu bé ngoại quốc liên tục @ tôi:
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Chào cô hàng xóm , tôi là người vừa gặp cô khi đi chợ . Nước hoa của cô rất thơm, nhưng lần đừng xịt nữa . lớn đến tôi lắm!”
Tôi nhíu mày.
Có họ có người bị dị ứng với mùi nước hoa?
Mang theo chút tò mò, tôi đọc tiếp.
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Tôi chồng đang cố gắng thụ thai. Nước hoa của cô chồng tôi xao nhãng, mà điều đó đến kết quả của chúng tôi ~”
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Cô biết , trên đời chẳng có người đàn ông nào không ngoại tình. hiền, tôi tìm cách che chắn mọi cám dỗ cho anh ấy.”
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Nhìn cô trẻ trung xinh đẹp thế , chắc cô cũng không muốn bị hiểu lầm là ‘tiểu tam’ đúng không?”
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Ngoài cư, khối đàn ông để cô phô bày sự quyến rũ. Đừng tạo ra tranh đấu giữa trong nữa. Xấu mặt cả !”
Tôi: “???”
Đang định bùng nổ thì chợt nhớ lời quản lý .
Lẽ nào cô chính là người đang cố gắng mang thai?
Nghĩ vậy, tôi kìm nén cơn giận lịch sự đáp : “Xin lỗi , tôi hiểu tâm trạng lo lắng của chị. Nhưng công việc của tôi liên quan đến nước hoa, không thể tránh khỏi việc tiếp xúc mùi hương. Chị ở tòa nào? Tôi cố gắng né chị.”
Tài khoản của vị hàng xóm kia lập tức nhắn .
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Không đâu. tôi ở đây trước, tính ra tôi là ‘tiền bối’. Chẳng lẽ người cũ nhường người như cô?”
Cậu bé, đến bụng tôi nào : “Hay là cô cố tình muốn phá hoại tình cảm chồng tôi?”
Tôi cạn lời, đành gõ: “Chị ơi, bao nhiêu người, chẳng ai chú ý đến tôi đâu. Thật sự, tôi không hứng thú gì với đời sống hôn nhân của chị cả.”
chat yên lặng khoảng mười giây. đó, chồng cô cũng xuất hiện.
Cô bé, đến bụng tôi nào: “Cô nói chuyện kiểu gì thế, có biết lịch sự là gì không? Quốc gia khuyến khích sinh ba, vì mấy người như cô tỉ lệ sinh thấp đi !”
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “Chồng yêu đúng là tuyệt vời, luôn hiểu bảo vệ em~”
Cậu bé, đến bụng tôi nào : “Tôi nói lần thôi, tất cả chị em trong nhớ kỹ !”
Cậu bé, đến bụng tôi nào : “Mỗi tối tôi chồng đi dạo dưới cư. ơn, tất cả phái đừng trang điểm, tránh gây chú ý cho chồng tôi.”
Cậu bé, đến bụng tôi nào: “ nữa, đồ lót các cô đừng phơi ngoài ban công. đến đời sống chồng tôi !”
@Tất cả mọi người.
Tôi đọc mà sững người, đây là kiểu logic gì đang cố gắng “thống trị” cả loài người vậy?
Không nói nhiều, tôi nhanh chóng @ cặp đôi :
“Rẽ trái là bệnh viện tâm thần, rẽ là bệnh viện hiếm muộn. Đi cho khỏe, không tiễn~”
2.
Nói xong, tôi lập tức tắt thông báo chat, chẳng buồn nhìn thêm mấy dòng tin nhảm nhí của cặp đôi kỳ quặc ấy.
Ngày hôm , tôi công việc bận rộn từ sáng đến tối. Đến khi đối tác đưa tôi về tận , trời đã nhá nhem. Vừa bước xuống xe vài bước, giọng nói the thé vang lên phía :
“Cô em nước hoa?!”
“Ôi chao ôi, đàn ông lái xe sang đưa đón, ghê gớm nhỉ~~~”
Tôi nhíu mày quay nhìn.
thấy người trung niên đang xách giỏ rau đi chợ, vẻ mặt như đang hóng chuyện thú vị.
Tôi ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi: “Chúng có quen nhau sao?”
Chị vội vàng bước nhanh đến trước mặt tôi: “Cô không quen tôi, nhưng tôi biết cô! Chính cô là cái người thích xịt nước hoa !”
Tôi ngẩng nhìn chị lượt.
Giữa cái nóng 35 độ, chị mặc quần áo dài tay kín mít, quấn thêm đai giữ ấm quanh eo, đặc biệt là vùng bụng bảo vệ vô cùng kỹ lưỡng.
À, chắc chắn đây là người có tài khoản ‘Cậu bé, đến bụng tôi nào’ trong chat.
Tôi từ tốn gật , hỏi ngược : “Ừ, đúng là tôi xịt nước hoa. Thế thì sao?”
“Cô đúng là không biết xấu hổ!” chị vừa nói vừa phun tiếng ‘phì’ rõ to, đó hất cằm giọng đầy châm biếm: “Tôi đã nói rồi, tôi chồng đi dạo, bảo cô mấy người khác đừng có xuất hiện, càng không trang điểm. Vậy mà cô thì sao?”