Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3 ĐỐI TƯỢNG XEM MẮT KỲ PHÙNG ĐỊCH THỦ

5

Mỗi tôi đến tìm em gái, hỏi em có muốn làm bạn tốt của tôi không.

Tôi còn đưa em kẹo sữa mà mẹ quy định mỗi tôi chỉ được ăn một viên.

Kẹo thì em ăn.

em nói để em suy nghĩ.

Mẹ tôi cười bảo tôi có tố chất làm “liếm cẩu” từ .

Tôi không hiểu “liếm cẩu” nghĩa là gì.

bố mỗi lần rất tự hào nói, xưa nhờ kiên trì “liếm” mà cuối được mẹ làm vợ.

Ông hay nói: “Liếm cẩu liếm đến cuối , cái gì cũng có.”

Vậy nên “liếm cẩu” là từ tốt.

Tôi tự hào ưỡn ngực: “Cảm ơn mẹ khen con!”

Mẹ cười đến chảy nước mắt.

Tôi cũng không hiểu mẹ cười gì .

ra tôi rất thông minh.

Em gái là đứa trẻ đẹp nhất mà tôi từng gặp.

Làm bạn tốt với em sẽ làm tôi rất có mặt mũi!

Một tháng trôi qua.

thường lệ, tôi mang kẹo sữa sang tìm em gái chơi, hỏi em có muốn làm bạn tốt của tôi không.

Tuy nhiên, em nuốt nước miếng lắc đầu từ chối.

Em che miệng, mặt đau khổ.

“Xin lỗi, chúng ta là bạn tốt từ lâu rồi. Em không nên ăn kẹo của chị . Răng em đau lắm. Mẹ em nói nếu em còn lừa chị để ăn kẹo, mẹ sẽ làm món măng xào thịt em.”

Tôi sững sờ một lúc lâu.

“Em gái, sao em nói chuyện có gió thoát ra thế?”

Em ấy không muốn vẫn mở ra, lộ cái răng cửa bị mất.

“Em ăn quá nhiều kẹo, vậy nên con sâu ăn mất răng của em rồi.”

Tôi hít một hơi lạnh.

đáng sợ.

May mà tôi thích ăn thịt hơn ăn kẹo.

“Em gái, món măng xào thịt ngon không?”

So với em gái kén ăn không chịu ăn gì, mẹ bảo tôi ham ăn, cái gì cũng ăn, thậm chí còn muốn liếm thử phân bên đường xem có vị gì.

Em gái giọng buồn buồn.

“Ngon, ngon đến mức rơi nước mắt.”

Mắt tôi sáng lên, rất muốn thử.

Mặt em nhăn lại.

“Chị là đồ ngốc à? có nghĩa là đánh chị đấy!!!”

“?!”

Được rồi.

Thế thì không thử .

Tôi biết mùi vị rồi.

Giống bị ăn đòn vậy.

Toàn là đau ê ẩm.

6

Sau khi trở thành bạn tốt với em gái, tôi không nhịn được muốn khoe.

Thế là tôi dẫn em gái ra công viên tìm bạn.

không muốn làm bạn với tôi.

Tôi cũng không muốn chơi với !

Xem này!!

Bạn tốt của tôi còn dễ thương hơn nhiều!!

Kết quả là, tôi còn chưa kịp nói, chỉ vào em gái tôi và cười.

“Ồ, cô nhóc bé này lại ra ngoài rồi à?”

đang bắt nạt bạn tốt của tôi!

Tôi nghiêm mặt lại, nắm chặt em gái.

thấy vậy, lùi lại hai bước, chỉ vào tôi, mặt ngạc nhiên hỏi em gái:

“Hóa ra bạn tốt mà cậu nói là cô bạn to này à?”

Em gái ưỡn ngực, kiêu hãnh: “Đúng thế!”

“Nếu cậu còn bắt nạt tớ, chị ấy sẽ ăn cậu đấy! Chị ấy một bữa có thể ăn ba đứa trẻ!”

Giống y câu chuyện cáo mượn oai hùm trong sách.

bạn sợ xanh mặt.

Tôi thì kinh ngạc.

Tôi chỉ là một bữa ăn ba cơm, sao lại thành ăn ba đứa trẻ rồi?!

Tôi tiến lên muốn giải thích.

bạn thì sợ hãi ôm nhau, hét lên: “Aaaa đừng lại đây, xin lỗi, bọn tớ sẽ không bắt nạt cậu ấy .”

Rồi đám chạy biến.

Tôi: “……”

Danh tiếng bị ảnh hưởng.

Em gái kiễng chân, vỗ vỗ lưng tôi, an ủi: “Không sao đâu, họ không chơi với chị, em sẽ chơi với chị! Chúng ta sẽ là bạn tốt suốt đời!”

7

Trưa hôm , em gái bưng của mình sang ăn cơm với tôi.

Em gái: “Chúng ta bây giờ là bạn tốt rồi không?”

Tôi gật đầu.

Em gái: “Vậy chị có thể giúp em ăn bớt cơm được không?”

Tôi: “Tại sao chứ?”

Cơm của em gái nhìn rất ngon, làm tôi nuốt nước miếng.

lại nhớ mẹ nói rằng, ăn nhiều mới nhanh.

Em gái lại quá thấp, cần ăn nhiều hơn.

Tôi rất phân vân.

Em kéo tôi, lắc lắc.

“Em ăn không hết, nhiều quá! Em không thể lãng phí thức ăn! Chị là bạn tốt của em, chị có thể giúp em một chút không?”

Mẹ cũng nói không được lãng phí thức ăn.

Thế là tôi gật đầu mạnh, cúi đầu, ăn ngấu nghiến cơm của em.

Không để ý rằng em gái quay mặt đi, che miệng cười, nụ cười mãn nguyện.

Từ , mỗi khi đến giờ ăn, em gái lại bưng sang tìm tôi.

Chúng tôi ngồi trên ghế , phơi nắng, ăn cơm trong sân.

Em gái mỗi lần bưng không còn thức ăn về, được bố mẹ khen.

Em vui, tôi cũng vui.

Mẹ và dì Trần rất hài lòng, nói chúng tôi rất hiểu chuyện.

Cuối cũng rồi, biết tự ăn cơm.

đến một trưa.

Tôi đang ăn cơm trong của em gái, còn em thì ngồi chơi với kiến.

Bỗng một tiếng hét làm em ngã ngồi xuống đất.

Mẹ tôi và dì Trần, mỗi cầm một cái roi gà, vẻ mặt tức giận.

Mẹ tôi: “Tống Thời Vi, con muốn chết à!”

Mẹ em ấy: “Trần , con muốn chết à!”

Mẹ tôi nói, không trách tôi càng càng mập, em gái thì gầy đến mức sắp không còn gì.

Hóa ra là cơm vào bụng tôi hết.

Hai nhìn nhau ăn ý, mỗi kéo chúng tôi về nhà.

hôm sau, tôi và em gái ôm mông bị đánh, nhìn nhau qua cửa sổ.

Từ chúng tôi mất đi giờ tự do ăn cơm.

8

tôi biết em gái không em gái .

Trời mưa rất .

Tôi và em gái đang chơi trong sân.

Chẳng mấy chốc hai ướt chuột lột.

Dì Trần dắt em gái, mẹ dắt tôi, nói lát sẽ đánh chúng tôi, dẫn chúng tôi đi tắm thay quần áo.

Tôi giằng khỏi mẹ, ôm lấy chân dì Trần.

“Con muốn tắm em gái, trên TV nói bạn tốt thì nên làm mọi việc nhau!”

Em gái lắc đầu trống lắc, cố gắng phản kháng.

“Không được, không được! Em là con trai, chị là con gái!”

“……”

Tôi không tin.

Mẹ tôi cầm nhành liễu giải thích tôi rất lâu, cuối tôi buộc tin rằng bạn tốt của tôi ra là con trai.

Tôi khóc, sự rất buồn.

Không thể chấp nhận được em gái xinh đẹp lại biến thành anh trai yếu đuối.

Mẹ tôi nói, bình thường tôi khóc rất phiền, hôm tôi khóc lặng lẽ, thể mất cha mẹ, đau lòng khôn xiết.

Làm mẹ tôi muốn đánh cũng ngại không dám.

nhà dì Trần rất thích tôi.

Thấy tôi buồn, chú Lục bảo tôi sau này Trần thì có thể chơi với cậu ấy đời.

Bố tôi mặt đen lại.

Tôi càng khóc to hơn.

Trần quá yếu đuối, tôi không muốn cậu ấy.

“Vậy thì để anh chị.”

Cậu ấy dùng lau nước mắt tôi, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Cũng được.

Tôi lập tức ngừng khóc.

Lần này đến lượt mặt chú Lục đen lại.

Bố tôi thì cười ha hả.

Trần sau này sẽ tôi, chúng tôi vẫn có thể mãi mãi làm bạn tốt.

Nhận thức này khiến tôi rất vui.

Nghe nói vợ chồng buổi tối thường dắt chó đi dạo trong công viên.

Tôi kéo Trần ra công viên dắt Tròn Tròn.

Tròn Tròn là một con lợn .

Là con của Đậu Đậu sinh tháng trước.

trên đường thấy chúng tôi cười.

Có hai nói chúng tôi là “thổ bỉ.”

Tôi chưa nghe qua từ này bao giờ.

Trần cũng chưa.

cậu ấy nói cậu ấy từng thấy con bỉ.

là một loài động vật rất khỏe mạnh, vỏ ngoài rất cứng.

Là một từ tốt.

Tôi: “Vậy chị muốn làm công chúa của vương quốc Thổ Bỉ!”

Cậu ấy: “Vậy em là hoàng tử của vương quốc Thổ Bỉ.”

qua đường: “……”

Tùy chỉnh
Danh sách chương