Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
12
Tạ vốn tính khí nóng nảy, không vừa lòng là đánh nhau với bạn bè.
Cao Tiểu Hi chỉ biết che chở, mỗi con trai xảy ra mâu thuẫn, đều đổ lỗi khác.
ta thường xuyên khóc lóc với Huyền Phong, mọi đều bắt nạt Tạ vì không bố.
Huyền Phong bị ta mê hoặc, không chịu được nước mắt vợ, mỗi vợ khóc là ta dùng mọi mối quan hệ để giúp giải quyết chuyện.
Cứ thế trở thành tiểu bá vương ngu ngốc.
về học hành, Tạ càng tệ hại hơn.
Đừng là vào trường trọng điểm, ta ngay cả trường phổ thông bình thường không đậu, Huyền Phong mấy ngày nay đang tìm giúp đỡ để ta thi đậu.
“ gọi là tiểu bá vương chỉ là lời khen thôi, thực chất ta là tên súc sinh nhỏ.”
“Trước tôi nghĩ đứa trẻ này tội nghiệp, mới nhỏ mất cha. Bây mới hiểu, gen xấu là di truyền, cha nó là kẻ g//iết , nó thì chẳng khác gì tên g//iết chưa thành danh.”
“Bây , ai nhắc Huyền Phong đều ta là tên ngốc, bỏ đứa con tốt như Tiểu Tiểu không nuôi, nuôi đứa con hư hỏng khác, thực sự không hiểu đầu óc ta bị gì đá trúng.”
“Tuy nhiên phải , dù sao Huyền Phong là ba Tiểu Tiểu, trong tiền lương ta phần thuộc về Tiểu Tiểu. Nếu cơ hội, chị phải khuyên ta nên nghĩ kỹ, đừng quá hi sinh con trai khác…”
Tôi vội vàng ngắt lời ta, rằng Huyền Phong ký giấy chấm dứt quan hệ cha con với Tiểu Tiểu.
Tiểu Tiểu đổi họ, không liên quan gì Huyền Phong, tiền Huyền Phong, chúng tôi không dùng.
ta há hốc mồm, lẽ chính ta không ngờ rằng Huyền Phong “vô tư” vậy.
Tôi cười khẩy nhìn ta, hỏi sao ta không khuyên Huyền Phong.
Chị dâu tôi liên tục xua tay: “Ôi, ta vì con hồ ly tinh kia con ruột bỏ, làm sao nghe lời chúng tôi khuyên được?”
“Nhân dịp Tết năm nay, thằng súc sinh đó đánh con tôi, Huyền Phong đứng về phía thằng đó, là quá đáng.”
Nghe chị dâu tức giận như vậy, tôi phải nỗ lực lắm mới kiềm chế được không bật cười.
ra, boomerang này này khiến tôi cảm thấy rất thú vị.
Không lâu sau tiệc mừng lên lớp, Huyền Phong mặt dày tìm tôi.
Lúc tôi thấy ta dưới tòa nhà công ty, sự, tôi không nhận ra ta ngay.
Mấy năm không gặp, Huyền Phong rõ ràng tiều tụy và già nua rất nhiều.
So với trước gặp, ta ít nhất béo thêm 30 cân, đầu thì hói hết.
Nhìn gương mặt béo ú, hói hẳn Huyền Phong, tôi không khỏi cảm thán, Cao Tiểu Hi chắc hẳn nên chuyển nghề làm nghề nuôi heo, chắc chắn sẽ thành công.
Huyền Phong cầm theo con búp bê rẻ tiền không biết mua từ đâu, tiến lên hỏi tôi, Tiểu Tiểu đâu rồi, ta nhớ bé lắm.
Tôi không chút do dự, vứt con búp bê vào thùng rác, và không nể nang vạch trần ta: “Muốn gặp con không trường, chạy công ty tôi tìm, quả là lạ lùng.”
“Nhìn món quà không 10 tệ này, sự rất ‘nhớ’ con đấy.”
Huyền Phong bị tôi chế giễu, vậy ta giữ được nụ cười trên mặt, chỉ là chút ngượng ngùng gãi đầu nơi không tóc.
“Nghe miệng , Tiểu Tiểu là con tôi, nếu không phải lúc trước khiêu khích tôi, tôi không quan tâm con bé sao?”
“Không biết tin không, nhưng tôi luôn nhớ con tôi. Hôm nay, tôi vì chuyện này.”
“ không giấu , Tạ là đứa hư hỏng, ngay cả trường cấp ba không vào, tôi không trông cậy vào ta nữa. Bây tôi mới nhận ra, con đẻ là tốt nhất.”
“Để đền bù những năm tháng tôi bỏ mặc con , tôi nghĩ sẽ dùng căn nhà lớn tôi đổi căn nhà nhỏ tôi để khi chúng ta ly hôn.”