Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

DÙNG CỦA CHỒNG BẢO MẪU , CẢ NHÀ CHỒNG ĐỀU PHÁT ĐIÊN

Sau khi con gái tôi chào đời, mẹ chồng tôi lập “buông bỏ”:

“Giờ tôi lớn tuổi rồi, phải tranh thủ đi du lịch chứ. Xã hội mới rồi, gì có chuyện mẹ chồng phải có nghĩa vụ trông !”

Chồng tôi kéo vali, :

“Anh phải đi tác kiếm mua sữa cho con. Thời đại mới không ai lười biếng đâu, em vận động sớm một chút thì sẽ phục hồi tốt hơn.”

Tôi không khóc không la, quẹt sạch thẻ tín dụng của chồng rồi một sinh viên bảo mẫu.

Cậu ấy trẻ trung, rạng rỡ, chu đáo, tháo vát, lại có thân hình cực phẩm!

Tôi sống rất vui vẻ mỗi ngày, mẹ chồng thì không đi du lịch , chồng cũng không đi tác .

Họ cùng nhau mắng tôi không biết xấu hổ, tôi thì ngơ ngác:

“Xã hội mới rồi, bảo mẫu thì chứ?

Cùng lắm thì đổi cha đứa bé, cũng chỉ là một câu thôi !”

Con sinh là một bé gái.

Bà mẹ chồng vốn chuẩn bị hết mọi việc để chăm đích tôn bỗng dưng buông xuôi!

Ngay mặt ba mẹ tôi, bà ta xoa lưng bóp vai, than thở:

“Tôi cũng già rồi, đứa nhỏ thì chỉ biết khóc, tôi đau đầu. Lỡ tôi chóng mặt ngã bệnh thì hai đứa còn phải cho tôi đấy! Tôi thấy ông bà tốt nhất là tự cho , không gây thêm phiền là đã là cống hiến lớn nhất rồi.

Tôi đăng ký tour du lịch người già rồi, ông bà sui có muốn đi cùng không?”

Mẹ tôi lập sầm mặt:

“Vivi sinh xong, chúng tôi muốn bảo mẫu thì bà nhất quyết không chịu, giỏi hơn bảo mẫu trăm lần. Giờ bà lại muốn bỏ đi, vậy ai cho nó ?”

“Chẳng phải còn bà ? Giờ mấy đứa nhỏ toàn là mẹ sinh, bà ngoại nuôi, ông bà nội đến nhìn cho vui thôi! cũng phải theo kịp xã hội!”

Nghe lòng tôi lạnh ngắt, rõ ràng tôi mang thai, bà ta ôm hết mọi việc, còn thề sống thề c.h.ế.t sẽ chăm sóc tôi thật tốt.

Giờ con sinh thì trở mặt, chỉ vì tôi sinh con gái!

đó, bà ta còn ngày ngày tính toán, thì đi xem bói, lại bắt tôi đi phòng khám lậu để xem giới tính t.h.a.i nhi!

Tôi biết bà ta trọng khinh nữ nên kiên quyết không xem!

bà ta khăng khăng tin rằng tôi đang m.a.n.g t.h.a.i con trai.

tôi sinh, bà ta bỏ tụ bài, ngưng cả nhảy quảng trường.

Ngày nào cũng đi khoe khắp xóm:

“Sắp có trai rồi, dừng chơi, chuẩn bị nhà trông thôi!”

Sợ tôi không tin, bà ta còn ngày ngày kể từng giỏi thế nào, một tay nuôi lớn chồng tôi , bảo tôi yên tâm, đảm bảo sẽ chăm sóc chu đáo.

Tôi ngu ngốc, tin lời bà ta.

Giờ thì tìm bảo mẫu gấp cũng khó, trung tâm nào cũng kín phòng, đặt không nổi!

Mẹ tôi bị thoát vị đĩa đệm nặng, đỡ đần chút thì được, chứ bảo một tay mẹ lẫn con thì không nổi!

Tôi biết bà ta đang cố bắt nạt tôi, oai phủ đầu, bà ta nằm mơ rồi!

2

Tôi lạnh mặt với bà ta:

“Bà cứ đi đi! Để Khnáh Bân (chồng tôi) chăm sóc tôi cũng được. Nếu không, bà trả để bảo mẫu, kiểu gì tôi cũng sẽ vượt qua được kỳ này.”

Bà ta lập lật mặt:

tôi phải trả ? Tôi đi du lịch không phải tốn chắc? đường thì phải tiêu xài cho thoáng! Đừng có mơ tưởng gì, tôi đi chơi miền , thấy gì hay ho sẽ mua cho mẹ con cô! Đợi tôi thì tôi cũng cứng cáp rồi, đó tôi sẽ giúp!”

Nghe thì hay lắm, kiểu “đợi cứng cáp rồi mới ” là định trốn biệt ba tháng, thậm chí đến đầy năm mới ló mặt !

Sinh xong, cơ thể tôi bị tháo tung rồi ráp lại, đau đến từng tế bào.

Vết mổ từ ca sinh mổ rát lửa đốt.

Tôi cố nhắc đừng giận, sợ rách vết mổ.

toàn thân vẫn run rẩy vì phẫn nộ!

Đang định nổi trận lôi đình, chồng tôi hớn hở kéo vali vào phòng bệnh.

Thấy anh ta, tôi nhẹ nhõm hẳn, chồng tôi – Từ Khánh Bân – giờ vẫn rất tốt với tôi.

này tôi yếu ớt nhất, càng thêm tin tưởng và cần anh ấy:

“Anh có lấy chăn mỏng em nhờ không?”

Bệnh viện nóng hơn tôi tưởng, chăn dày quá nóng, nên tôi nhờ anh ấy lấy mỏng hơn.

Không ngờ đi mãi không , còn mặc đồ sở chỉnh tề quay lại. Tôi còn đang nghi hoặc thì anh ta đẩy gọng kính lên, :

“Vivi, ty có chuyến tác đột xuất, phụ cấp rất cao, hiếm có cơ hội này nên anh nhận . Lát anh đi liền!”

Đầu tôi nổ tung – anh ta đi tác thì tôi phải ?

Từ Khánh Bân lại đẩy kính, :

“Vợ à, em cố gắng chút nhé. Anh nghe mẹ , thời phụ nữ sinh xong là xuống bếp rồi. Em là phụ nữ thời đại mới, đâu thể lười biếng nằm lì trong tháng . Nằm vài ngày là vết mổ lành thôi, vận động nhiều mới phục hồi nhanh. Anh đi một tháng rồi liền.”

Bố mẹ tôi đến phát điên, bố tôi đập bàn rầm:

“Từ Khánh Bân! Tao gả con gái cho , hứa hẹn thế nào? Bảo sẽ nâng niu nó trăng , bây giờ nó mới sinh xong, hai mẹ con lại đòi bỏ đi hết! Hôm nay bước khỏi cửa này thì đừng hối hận! Tao sẽ đón con tao , ly hôn với ngay lập !”

Mẹ chồng tôi trợn mắt, đập đùi kêu trời:

Tùy chỉnh
Danh sách chương