Giới thiệu truyện

Vì cứu Thẩm Nghiễn Từ, tôi đã bị què một chân, anh ta hứa sẽ lấy tôi.

Trong một buổi tụ họp, có người bạn trêu đùa:

“Thẩm Nghiễn Từ, cậu thật sự cam lòng cưới một con què về nhà à?”

“Tôi nói chứ, Lâm Vãn Đường cũng mặt dày thật, dựa vào ân tình mà ép người ta báo đáp.”

“Với cái thân hình mập mạp đó của cô ta, mấy người có cảm thấy mỗi lần đi đường mặt đất cũng rung lên không—”

Vừa dứt lời, cả đám phá lên cười.

Chỉ có Thẩm Nghiễn Từ là bực bội rít thuốc.

“Các người thì biết cái gì?”

“Coi như cưới một người giúp việc, không tốn tiền mà còn có thể phụng dưỡng cha mẹ, cớ gì mà không làm?”

Khi ấy, tôi đứng ngoài phòng riêng, như rơi vào hầm băng.