Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9.
Thứ sáu, Phó Kỳ cùng tôi đến buổi diễn thuyết hẹn. Tôi chọn hàng ghế cuối và ngồi xuống, Phó Kỳ ngồi bên cạnh tôi.
Vừa ngồi xuống, anh ấy nhìn biểu ngữ màu đỏ trên sân khấu rồi bất động.
[ Tọa đàm ngăn chặn lừa đảo viễn thông và mạng. ]
Rất nhanh sau đó, anh dùng che miệng rồi khẽ bật .
xong rồi anh đầu nhướng mày nhìn tôi, ánh mắt ánh lên ý : “Trì Vãn, ý của là sao đây?”
Tôi chỉ dòng chữ to trên biểu ngữ: “ nghĩ cần lắng nó.”
Anh lắc đầu, nhìn tôi cách bất lực. Chẳng mấy chốc, tọa đàm bắt đầu. Phó Kỳ chán nản dựa lưng ghế và ngước mắt nhìn phía . Lâu lâu tôi lén nhìn anh ấy, lông mày và mắt của Phó Kỳ nhướng lên thành vòng cung, dường tâm trạng của anh ấy đang rất tốt.
[, online thật thận trọng!]
[Hai, hễ là ai tiền sau đương qua mạng thì đều là lừa đảo!]
[Ba, thì hãy tự chính bản thân mình, tại sao đòi đối tượng hẹn hò của bản thân là quý cô ngọt ngào hay là chàng trai hòa nhã và đẹp trai.]
Nói đến đây, tôi có hơi buồn ngủ rồi. Phó Kỳ xoa đầu tôi: “Đừng ngủ, cho kỹ .”
Tôi không kìm được nghẹn ngào nói với anh: “ không có đương trên mạng, mới là người cần kỹ đó.”
Bất ngờ, anh thu nụ , kiên định nhìn tôi: “Anh không có đương qua mạng.”
“Hả?” Tôi định , nhưng anh ấy đầu và không nhìn tôi .
Dường anh có mệt mỏi, thản nhiên gác lên thành gác giữa hai ghế. Vừa hay bao phủ hoàn toàn bàn của tôi.
Khoảnh khắc da thịt chạm nhau, cả hai chúng tôi đông cứng . Bàn của anh ấy ấm áp, mềm mại pha lẫn run chạm tôi.
Bầu không khí đóng băng. Mãi cho đến tôi khẽ cử động ngón , anh ấy mới có phản ứng, vội vàng rút .
Tôi đầu qua nhìn, thấy anh mặt không cảm xúc, nhìn thẳng phía , giống đang chăm chú giảng.
Nhưng chính những ngón đang gõ trên đầu gối của anh phản bội anh. Sau khoảng thời gian tìm hiểu này, tôi mới biết rằng đây là thói quen của anh ấy mỗi bị phân tâm.
Tôi không nhịn được liền cúi người xuống, gọi khẽ: “Phó Kỳ.”
“Hả?” Anh nhẹ đầu nhìn xuống tôi: “Hôm , anh nói có rồi. Người này là ám chỉ sao?”
Anh im lặng, nhìn tôi thật lâu, rồi nhẹ: “Vãn Vãn, là sinh viên, chưa thể được.”
Trái tim tôi bỗng co thắt . Câu trả lời thật khéo léo, nhưng ý nghĩa chẳng rất rõ ràng rồi sao…
Không tôi… thì chắc là người con khác rồi.
“ hiểu rồi.”
Tôi lạnh lùng đầu sang hướng khác, không muốn nhìn mặt anh ấy .
May mà buổi tọa đàm lúc này gần kết thúc, tôi bèn lấy cớ tìm Thiên Thiên để đánh bài “chuồn”.
Vừa bước ra ngoài, tôi ngay lập tức bị cô tiến đến chặn đường. Đó là nữ sinh diện đồ lộng lẫy mà tôi gặp trong văn phòng của Phó Kỳ lần .
Cô ta nhìn tôi với sắc mặt vô cùng khó coi: “Cô và anh Phó Kỳ có quan hệ gì?”
Tôi nhún vai: “Có lẽ là của ấy.”
Cô ta cau mày: “ ?”
“Thì là cùng nhau.”
Cô ta hăm dọa: “Từ nay sau hãy tránh xa Phó Kỳ , đừng có mà với anh ấy .”
“Cô là ai của ấy?” Tôi
Cô ta nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên và đáp: “Tôi là vợ sắp cưới của anh ấy.”
Wow! Sang chảnh thật! thôi chưa đủ, giờ còn thêm cả “vợ sắp cưới” lẫn “đồng đội ” !
Chắc hẳn gọi anh ấy là bậc điều phối thời gian.
Quá lười biếng để tìm Phó Kỳ xác minh thực hư, tôi chỉ khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý và đáp: “Được.”