Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

6

Bùi Khải Minh im lặng.

Tiếng ròng rã vang văn phòng, gần như át cả tiếng ve kêu chói tai, khiến cậu cảm thấy rất khó chịu.

Bên cửa sổ, cô giáo chủ nhiệm đang hốt hoảng gọi điện thoại.

Bùi Khải Minh chợt nhớ ra điều đó, bật dậy khỏi ghế sofa, ánh mắt có phần lo lắng.

Cuộc gọi kết nối, đầu dây bên kia vang giọng trẻo: “A lô?”

Cô giáo chủ nhiệm nhẹ nhàng giải thích lại toàn bộ sự việc.

Đầu dây bên kia im lặng rất lâu, có vẻ vẫn đang bàng hoàng không tin nổi.

Bùi Khải Minh hơi chán nản, nghĩ thầm mới ngày đầu đi học gây chuyện rồi.

Rõ ràng cô dặn dò kỹ lắm mà…

Không đúng.

cậu lại nghe lời người đó chứ!

Chẳng bao lâu sau, một người ngoài bốn mươi, trang điểm lòe loẹt, lao thẳng vào văn phòng.

ôm chầm lấy một cậu bé mập mạp, gào đau đớn như mất hết ruột gan.

Thằng bé càng lớn hơn, vừa vừa tố cáo.

Bùi Khải Minh đang lơ đễnh, bỗng nhiên bị ai đó đẩy mạnh một cái.

Cậu ngã lăn xuống đất.

Ngẩng đầu , cậu thẳng vào ánh mắt đầy giận dữ như muốn ăn tươi nuốt sống người đó:

“Chính , thằng ranh con bắt nạt con tao phải không?”

Cậu cau , cố gắng giải thích:

“Là cậu ấy bắt nạt trước.”

Người hét :

“Liên quan ? nhỏ tuổi mà biết đánh người, sinh ra mà không dạy dỗ! Hôm nay tao sẽ dạy dỗ thay người mất !”

Bàn tay ú từ trên cao vung xuống, giữa chừng bị một người chặn lại.

Một giọng trẻo vang bên tai Bùi Khải Minh, như sấm sét:

thằng bé ở đây! Có thì đụng tôi !”

7.

Bùi Khải Minh ngã xuống đất, cậu ngây ngô chớp mắt, cuối cùng cũng rõ người đứng ở cửa với ánh sáng chiếu ngược từ phía sau.

Cô mặc chiếc váy đỏ, đeo kính râm trên mũi, khí thế mạnh mẽ.

Chiếc túi xách Chanel tay cô từng cái từng cái đập vào đầu , khiến bà đau mức kêu la om sòm.

Cuối cùng giáo viên chủ nhiệm phải kéo chúng tôi ra.

Cô ấy không làm mất lòng ai, để chúng tôi tự giải quyết.

Thực ra mọi chuyện rất rõ ràng.

Cậu bé thấy cô bé đáng yêu, liền cố tình bắt nạt, cô bé nức nở.

Lúc đó, Bùi Khải Minh tình cờ đi qua, đá một cái khiến cậu bé rơi vào hố bùn.

Tôi nhướn , hóa ra nhân vật cũng có chút chính nghĩa đấy!

Cậu bé há miệng , miệng thiếu hai chiếc răng cửa, không ra hơi:

“Đủ rồi, cậu bắt nạt con! Đánh lại cậu ! Đánh lại cậu !”

không chút ngượng ngùng, tôi 2 sự lựa chọn: một là bồi thường 2000 vạn, hai là để con trai bà đánh lại.

tỏ ra hung hăng, lại dùng quyền lực gia đình để đe dọa tôi.

Bùi Khải Minh đứng cạnh tôi, có vẻ hơi lo lắng tôi, như thể tôi lại .

Bùi gia mặc dù tuy khiêm tốn, họ chẳng chuyện cả.

Theo như dự đoán cậu, chỉ cần người giúp việc giải quyết vài câu là xong.

Cậu không ngờ tôi lại tự mình .

Tôi vỗ vỗ đầu cậu, an ủi:

“Vậy tôi cũng bà hai sự lựa chọn:

“Hoặc là bà xin lỗi con trai tôi, con trai bà xin lỗi cô bé .”

“Hoặc là, bà cứ đợi xem Bùi gia trả thù đi!”

xong, tôi đứng dậy kéo Bùi Khải Minh đi.

Cười chết, nhân vật do mình tạo ra, lẽ tôi không biết lợi hại như thế !

who who?

8.

Dẫn Bùi Khải Minh đi bệnh viện kiểm tra, khi xác nhận không có vấn đề , tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Dù có là thì cuối cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, không thể để bị thương nghiêm trọng .

Trên đường, Bùi Khải Minh liên tục trộm tôi.

Như một chú mèo con giấu kín tâm sự, mềm mại và ngoan ngoãn.

Tôi xoa đầu cậu.

Bùi Khải Minh không tránh , ngượng ngùng : “ dì lại đây?”

Người xã hội, nhút nhát lại hay , chẳng có tí dũng cảm .

cô vẫn , dùng nắm đấm, chân đá để bảo vệ cậu, cậu làm đúng.

Bảo mẫu thì cậu, nghĩ cậu khó gần, lúc đối mặt cũng phải gật gù hứa sẽ tìm bố cậu chuyện.

Cậu không vừa lòng, cũng không làm .

Không có người lớn chống lưng, có lý cũng như không.

Một bàn tay ấm áp đặt xuống đầu cậu.

lòng Bùi Khải Minh có chút rung động.

con, đương nhiên phải rồi!”

“Nếu không chăm sóc tốt con, bố con sẽ xé xác mất!”

Bùi Khải Minh mím môi: “Chỉ vì bố thôi ?”

Tôi gật đầu, dựa vào ghế:

“Bố con điên lắm, không dám đắc tội.”

một lý do nữa tôi không ra là vì cảm thấy có lỗi.

Vì cốt truyện, tôi tạo cả đại lẫn tiểu một cuộc đời bi thương đầy thảm khốc, biến họ thành kiểu nhân vật xinh đẹp, mạnh mẽ đầy bi thương.

Ở ngoài đời, tôi thích làm họ đau khổ thế cũng .

truyện, họ là con người thật, chỉ mong đối xử tốt hơn, tốt hơn nữa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương