Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
25.
Tôi mơ một giấc mơ.
mơ, tôi xuyên về thời cấp ba đại phản diện.
Ngay lần gặp thấy anh đang đánh người.
kỳ lạ, rõ ràng anh đánh người.
người vừa rơi nước , vừa gào lên “Bà ấy !” đau khổ đến tột cùng, cũng anh.
Đám người đó đánh tơi tả.
một chọi mười, thắng thảm.
Anh loạng choạng xoay người, vịn tường, từng bước một bước ngoài, lướt qua tôi.
Mùi gió xen lẫn mùi m.á.u trên người anh, cuốn theo vài sợi tóc, lướt qua chóp mũi tôi.
Cũng chính khoảnh khắc đó, tôi bất giác nắm anh, điều gì đó thôi thúc:
“Cậu ?”
này, chúng tôi càng tiếp xúc nhiều hơn.
Tôi còn nhớ sinh nhật anh, giúp anh mắng người, bênh vực anh trước mặt thầy cô, tặng anh đồ ngọt mà anh thích, kéo anh ngoài chơi.
Tôi giống một gà mẹ bảo vệ , thề sống c.h.ế.t cũng phải che chở bé này~
Vẻ mặt nghiêm nghị căng thẳng anh qua , dần dần tan chảy băng tuyết.
Anh bắt giống một cái bóng, lặng lẽ đi theo tôi.
Một trước lễ trưởng thành, tôi linh cảm rằng sắp rời đi, nên tặng anh một chiếc áo sơ mi trắng:
“Cậu mặc cái này nhất định sẽ đẹp.”
Anh ngượng ngùng nhận , đôi xinh đẹp ấy giấu được niềm vui.
“Được.”
đến hôm , anh lục tung cả ngôi trường, hỏi từng người một.
Và câu trả lời anh nhận được chỉ :
“Nam Doanh? Trường làm gì ai tên đó đâu?”
Tựa đóa quỳnh chợt nở rồi lụi tàn.
Tựa một giấc mộng do chính anh dệt nên .
Người đi, trà nguội, mưa vừa dứt , một trái tim trống rỗng rơi cô quạnh.
26.
Tôi giật bật dậy vì kinh hãi.
ấn vai giữ .
Anh dựa mép sofa, vẻ ngồi chờ lâu, đầy những tia máu, chiếc bật lửa bật tắt liên tục một cách vô thức.
“ nhớ chưa?”
Tôi gật loạn xạ.
óc vẫn còn hỗn loạn, tôi vẫn chưa thể hiểu rõ mọi chuyện.
“Rốt cuộc xảy chuyện gì?”
chen lên phía lưng tôi, tôi theo phản xạ nghiêng người lòng anh, chẳng hề nhận đáy anh thoáng hiện một nụ cười nhẹ.
Bàn thon dài, trắng trẻo luồn tóc tôi, vuốt một cách nhẹ nhàng.
“ đúng xuyên , vì tự ý thay đổi cốt truyện nên luật trời thế giới này phát hiện.”
“ cưỡng ép xoá sạch ký ức , biến thành rối biết đi ý thức, đến khi chúng ta kết hôn, chuyển về nhà họ thì mới tỉnh .”
Tôi đưa làm động tác khẩu súng, đặt dưới cằm .
“Vậy tại sao đột nhiên tỉnh ?”
Bàn đặt ở eo tôi siết chặt hơn:
“Anh giao dịch với hệ thống, để đổi việc hồi phục ý thức.”
Tôi gật : “ vậy.”
Còn định hỏi thêm, bỗng cúi sát, chặn miệng tôi .
Ban một cái chạm môi dịu dàng, rồi dần trở nên gấp gáp, mạnh mẽ và đầy ma sát.
Răng môi quấn quýt nhau, những tình cảm thời niên thiếu chưa kịp nói dồn nén lâu bỗng chốc bùng nổ, cơn mưa giông ào ạt cuốn trôi mọi thứ.
Mặt tôi đỏ bừng, đưa ôm cổ anh, chủ động nghiêng người hôn .
Nụ hôn ấy dài vô tận, chẳng điểm dừng.
lâu , anh mới buông tôi , đôi xinh đẹp khóa chặt tôi, đôi long lanh mờ ảo.
Tôi dựa lưng sofa, anh cúi người, trán áp lên trán tôi, mười ngón đan chặt nhau:
“Nam Doanh, anh nhớ lắm.”
“Anh thật sự tìm lâu rồi.”