Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tỉnh lại đi. Cậu có bao giờ nghĩ rằng cậu mới là người cô ta tổn thương không?”
“Cô nói bậy! Tôi luôn đối xử đàng hoàng!”
Tôi bật cười: “Thật ? Cô ta không nhưng tôi . Chỉ cần một ít tiền tiêu vặt từ tay đại thiếu như cậu thôi đủ chi trả toàn bộ chi phí phẫu thuật cho bố cô ta.”
“Nhưng cậu lại không cho, cô ta chạy đôn chạy đáo khắp nơi cầu người khác.”
“Nhà họ Cố có đủ mối quan hệ giúp cô ta tìm bệnh viện và bác sĩ giỏi, nhưng đúng lúc đó cậu lại giận cô vì mấy chuyện vớ vẩn mà không chịu nghe điện thoại.”
“ lẽ cậu không ? lẽ cậu không ? Không, dĩ nhiên là cậu có . Cậu chỉ là không muốn mà thôi.”
“ tại không muốn thì chắc tôi không cần nói rõ nữa đâu nhỉ?”
Môi Cố khẽ run: “…Tôi không hiểu cô đang nói gì.”
“Tôi luôn cố gắng giúp Khinh Vũ, chỉ là mỗi lần đều chậm một bước.”
Tôi lắc đầu: “Lừa người khác thì nhưng đừng tự lừa mình nữa.”
“Cậu chỉ thích nhìn Khinh Vũ cầu cậu thôi ? Cô ta yếu đuối, van nài thì cậu lại thấy sung sướng.”
“Dưới sự ‘thuần hóa’ của cậu, cô ta như con chim nhỏ gặp mưa gió là lập tức lao vào lòng cậu tìm chút hơi ấm.”
“Nếu cậu sớm chìa tay giúp đỡ thì cô ta đâu cơ hội đau khổ cầu cậu? Cậu đâu dịp anh hùng nữa?”
“Cậu chỉ là mê mẩn vai diễn anh hùng cứu mỹ nhân mà thôi. Chỉ là tự luyến.”
Tôi dứt khoát lên xe. Qua gương chiếu hậu, tôi thấy gương mặt ta trở nên méo mó vì tức giận.
Cố chỉ mê mẩn cảm giác anh hùng chứ không hề thật lòng với ai cả.
Đổi bất kỳ cô gái nào khác thì chỉ cần thỏa mãn cảm giác đó ta vẫn sẽ dịu dàng, ngọt ngào như .
Bề ngoài thì rộng lượng nhưng thực chất lại vô cùng ích kỷ.
ta có lạnh lùng đứng nhìn nữ giãy giụa trong đau khổ, lại xuất hiện đúng lúc cô ta ngày phụ thuộc vào mình.
Tôi từng muốn giúp nữ .
Nhưng sau một thời gian tiếp xúc tôi nhận ra cô ta dường như rất thích cuộc đó, cuộc của một nữ .
Tôi từng một đời sinh cấp ba yên bình.
Tiếc rằng kỳ thi đại không như mong đợi, tôi chỉ đỗ vào một trường bình .
Nhưng tôi không buồn. Tôi đã cố gắng hết sức . Có lẽ cuộc của một người bình là như , không có gì quá hoàn hảo.
Tôi không nhân vật , không có hào quang thiên tài hay đặc biệt gì cả.
Tôi chỉ may mắn xuyên vào cuốn tiểu thuyết này từ lúc mọi chuyện chưa bắt đầu.
Tôi đã có cơ hội trải nghiệm cuộc của một tiểu thư nhà giàu, nếm trải cảm giác hạnh phúc khi có một đình yêu thương. Như là đủ .
Là một người bình , tôi đã cố gắng hết sức và cuối cùng đạt kết quả tốt nhất có .
Sau khi lên đại tôi nghe bạn cũ kể về tình hình của ba người kia.
Thẩm Triết không đỗ đại , tiếp tục lang thang đầu đường xó chợ những việc ra gì.
Cố thì đỗ đại , lại gần trường tôi nhưng đình ta đã phá sản.
về Khinh Vũ thì không ai rõ cô ta ra .
Hôm đó khi tôi tham một hoạt động của câu lạc bộ, tình cờ gặp lại Khinh Vũ ở trung tâm thương mại.
Cô ta đang đẩy xe nôi, đi dạo quanh khu cửa hàng mẹ và bé.
Tôi nhớ trong nguyên tác, cô ta không sinh con sớm như .
Tôi không có gì nói với cô ta, đang định quay đi thì cô nhìn thấy tôi lập tức đẩy xe nôi đuổi theo.
“Lâm Nghiên, cậu đứng lại cho !”
Tôi dừng bước liếc nhìn đứa bé trong xe nôi: “Con cậu à?”
Khinh Vũ cắn môi, ánh mắt đầy kiêu hãnh: “Dĩ nhiên. và Cố đã kết hôn. Đứa trẻ này là con của bọn !”
… Họ đã kết hôn ?
Tôi cau mày hỏi: “Cô có tình hình hiện tại của ta không?”
Khinh Vũ ngẩng cao đầu: “Dĩ nhiên là ! Năm xưa cậu chấp nhận một người như , bây giờ sẵn sàng cùng cậu vượt qua khó khăn.”
Ánh mắt tôi chợt trở nên phức tạp.
Năm , sau khi tôi đình Cố phá sản tôi vẫn hy vọng Khinh Vũ có tỉnh táo lại mà nhận ra rằng yêu một người đàn ông như sẽ có tương lai.
Không ngờ cô ta lại kiên định đến .
Tôi nhướng mày: “ thì chúc hai người hạnh phúc.”
Tôi quay người định rời đi nhưng Khinh Vũ lại chắn trước mặt tôi.
“Cậu không định lỗi ?”
“Tại tôi lỗi?”
“Cố đã kể với . Cậu vì ghen tị nên mới công ty nhà cậu sụp đổ, bọn bây giờ vất vả thuê nuôi con… Cậu không thấy áy náy chút nào ?”
Tôi im lặng.
Tôi cứ tưởng nhà họ Cố nợ nần chồng chất đã là tận cùng, không ngờ ngay cả đáy vực của những người giàu vẫn cao hơn đỉnh núi của người .