Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lạc Lạc bé bỏng đáng thương của tôi, là đứa con hai.
Thấy không thể đem cho được nữa, mẹ chồng bắt đầu bắt hai chị em nó việc nhà quần quật, cũng không cho chúng học.
Năm Lạc Lạc ba, Vương Chí Hùng về, hơi men trong người chưa tan, liền sai con bé mua thêm rượu.
Kết quả trên đường , Lạc Lạc may đánh rơi mất hai đồng.
Vương Chí Hùng nổi cơn thịnh nộ, thẳng tay đánh đập con bé một trận thừa sống thiếu chết, nỗi gãy chân.
Tôi Điềm Điềm vừa đồng về, nhìn thấy Lạc Lạc nằm bất động trên nền đất, vội đưa con bé bệnh viện cấp cứu.
Trên đường , con bé còn đưa bàn tay nhỏ xíu xoa xoa tay tôi, cố gắng an ủi: “Mẹ ơi, con không đau đâu.”
Cuối cùng, vì đã bỏ lỡ thời gian để cứu chữa, chân của Lạc Lạc đành phải cắt bỏ.
“Lúc tôi say rượu, lỡ tay thôi mà! Với , con nít không nghe lời thì phải dạy dỗ chứ. mà biết được nó thật là đánh mất hay là giấu giếm , bé mà đã trộm vặt thì lớn phải sẽ thành kẻ g.i.ế.c người phóng hỏa sao!”
“ phải tại bà không biết dạy con sao, tôi cũng đã trả tiền viện phí rồi, bà còn dai như vậy, đúng là đồ đàn bụng dạ hẹp hòi!”
Ngay người quay phim cũng không giấu nổi vẻ mặt nặng trĩu, Vương Chí Hùng vẫn khăng khăng cho rằng mình đúng, là do người khác.
Người không hỏi gì thêm về cô con ba, An An chủ động tiếng.
“Ba hận tôi nhất, vì người nói ‘nhất chua nhì cay’, lần này mẹ mang bầu chắc chắn là con trai. ngờ sinh vẫn là con , ba tôi đã muốn g.i.ế.c tôi.”
“ sợ người khác nói ác, ba tôi đã trộm quần áo của người bệnh truyền nhiễm ở bệnh viện về mặc cho tôi, không ngờ tôi sống sót.”
Giọng điệu bình thản lạnh lùng của An An khiến tim tôi như bị bóp nghẹt.
Lúc , cũng bảo con bé không qua khỏi, tôi vẫn cố chấp níu kéo, cuối cùng An An đã may mắn sống sót.
Từ sau , Vương Chí Hùng coi An An như một xui xẻo, cũng thèm để ý con bé nữa.
“Ông Vương, đây hoàn toàn là của ông. Những ông đã gây trước đây đã khiến các con ông vô cùng thất vọng. Giờ đây, ông phải cố gắng hết sức để nhận được sự tha từ các con.”
Vương Chí Hùng cũng hiểu ý, vội giả bộ hối : “Xin em, vợ. Xin các con. Các con tha cho ba được không? Từ nay ba sẽ thay đổi, dù sao các con cũng là m.á.u mủ ruột thịt của ba mà.”
Người cũng tiếng khuyên nhủ: “Người trong nhà không nên để bụng cũ. Những gì ông Vương đã trước đây là sai, biết sửa đổi thì vẫn tốt. Các vị cũng đừng quá chấp nhặt những nhỏ nhặt nữa.”
“Được thôi.”
Nghe tôi dịu giọng, người thở phào nhẹ nhõm: “Chỉ cần Vương Chí Hùng gọi đúng ba đứa con con trai tôi, tôi sẽ tha cho ông .”
“ này quá dễ dàng mà ông Vương, chắc chắn ông hết chứ ạ.”
Người đã quá chủ quan. Thời điểm , tâm trí Vương Chí Hùng hoàn toàn đặt vào ả tiểu tam bên ngoài, buổi họp phụ huynh của các con ông cũng chưa từng tham dự một lần, sao thể nổi con.
Vương Chí Hùng há miệng, ngập ngừng chỉ vào cô con lớn: “Vương… Vương Chiêu Đệ?”
Tôi bật cười lớn: “Vương Chí Hùng à, ông không nỗi ngay con ruột của mình cũng không chứ?”
Vương Chí Hùng thực sự không thể , bặm môi nói: “Tôi biết chúng là con tôi là đủ rồi, chỉ là cái để gọi thôi! À đúng rồi, tôi con trai! Vương Hữu Tài!”
Người vội xoa dịu tình hình: “Ông Vương tuổi cao sức yếu, không hết cũng là thường tình thôi. Tình thương của ông ấy dành cho các con chắc chắn không hề thay đổi.”
“Bà xem, con trai ông ấy vẫn đấy thôi. Chắc hẳn hồi nhỏ ông ấy thương yêu cậu lắm nhỉ? Anh Vương, anh sẵn lòng tiễn đưa ba mình đoạn đường cuối không?”
Con trai được gọi bước phía trước, Vương Chí Hùng né tránh ánh mắt của nó.
“Nó không phải con trai tôi.”
Người tỏ vẻ “quả nhiên là vậy” nhìn tôi: “ Chu, đây là có ý gì? lẽ con trai là con của với người đàn ông khác…? Thảo nào hồi ông Vương đòi ly hôn. Xem hai bên đều , vậy coi như huề nhau rồi, phải không?”
Con trai liền lấy một tờ giấy giám định ADN đã ngả màu : “Đây là giấy giám định quan hệ huyết thống, tự anh xem .”
Người cầm lấy tờ giám định, máy quay lia cận cảnh tờ giấy: “Kết quả cho thấy, Vương Chí Hùng Vương Hữu Tài quan hệ cha con! Vậy ông Vương thích thế nào về việc nói cậu con trai không phải con ruột của mình?”
Con trai cất tờ giấy giám định : “Bởi vì lúc ông đã tiểu tam bên ngoài, bà đã mang thai. Ông không muốn chia tài sản cho mẹ tôi khi ly hôn, nên đã chối bỏ tôi không phải con ruột.”