Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Khi muội muội ra cứu người, lưu lại danh tính lại là ta, bởi vậy khi Tạ An đến cầu thân, người hắn nhắc tới cũng chính là tên ta.
Lúc thành thân, khi khăn voan được vén lên, ta cũng kịp rõ một tia sững sờ chợt lóe đáy Tạ An.
Duyên lành tuy chẳng hợp ý người, song một đời này, người giữ lễ độ, đối đãi ta khách quý.
, muội muội góa chồng trở nhà mẹ đẻ, Tạ An từng nhiều lần ra tay tương trợ.
Khi ta mới hay, người hắn muốn cưới ban đầu, luôn là nàng.
“ là chút tình niệm thuở xưa, mỗi người đã yên bề gia thất, ta xem nàng muội muội.”
Tạ An đích thân thổ lộ ta, nét bình thản.
Thế , Tạ An tuổi già, đã sớm hồ đồ.
Người quên mất ta – người thê tử người đầu bạc răng long, quên cả nhi nữ ta, mỗi ngày tỉnh dậy liền chạy đến nhà mẹ đẻ ta, ngồi trên bậc đá trước cửa gọi tên tự thuở nhỏ muội muội đã khuất:
“Niên Niên…”
Ta chẳng thể giải thích đám con, đành bảo rằng phụ thân đang nói mê sảng.
Lại một lần cực nhọc dỗ người hồi , ta kiệt quệ thiếp .
Khi tỉnh lại, ta đã quay ngày Tạ An tới cầu thân năm .
1
Khi ta vội vàng chạy tới chính sảnh định nói rõ chân tướng, lại phát hiện Tạ An tới.
“ dẫn muội tới đây làm gì?”
Muội muội Tri Ý nghi hoặc gạt tay ta ra.
Ta đại sảnh trống rỗng, nhất thời thất thần.
trước vào giờ này, phụ thân đã sớm Tạ An chuyện trò vui vẻ.
Mà ta khi hay tin Tạ An tới cầu thân, thì hiếu kỳ thấp thỏm trốn ở nơi xa ngó trộm.
Ta sợ hắn là kẻ mũi thô kệch, cũng sợ hắn phẩm hạnh chẳng đoan chính.
Thế người hiện ra tầm lại dáng hình cao ráo tuấn tú, diện mạo đoan chính, lời lẽ nhã nhặn.
Khi nghe phụ thân xưng hô Tạ An, ta mới biết người là vị Quận Vương được điều từ kinh thành tới nhậm chức.
Khi , ta cũng từng vui mừng.
“Không làm gì cả, muốn đến ngồi một lát.”
“Suốt ngày ở phòng buồn chán, muốn muội ra đây cho khuây khỏa.”
Hồi thần, ta vội tìm cớ ứng phó Tri Ý.
“ nơi nào cũng tẻ nhạt, bây giờ mới nhận ra sao?”
“Bên mới thú vị, không thì ta ra dạo một vòng? , phụ thân chắc chắn sẽ không trách muội.”
Ta bật cười bất đắc dĩ, “ thì được, hôm thì không thể.”
Lời dứt, liền vang lên một trận xôn xao nơi cổng lớn.
thấy quản gia vội vã rảo bước ra , lại gấp gáp mời phụ thân.
“ xem, là ai mà khí thế lớn vậy!”
Tri Ý thích náo nhiệt, kiễng chân phía cổng.
Ta cũng theo ánh nàng lại – là Tạ An.
Chung quy người tới.
Giống trước, dẫn theo một đoàn người khiêng theo vô số lễ vật.
Thấy phụ thân còn xuất hiện, ta kéo Tri Ý bước lên phía trước.
“, ta đâu?” Tri Ý hỏi ta.
“Quý khách ghé thăm, phụ thân ra, ta ra chào đón trước, kẻo thất lễ.”
Tri Ý khi rõ Tạ An, lại lùi , “, phụ thân từng dặn, ta xuất giá, không tiện gặp nam nhân .”
Nói xong, nàng nhân lúc ta không chú ý liền gạt tay ta bỏ chạy.
“Ây…” Ta theo bóng dáng nàng rời , khẽ thở dài.
quay đầu lại, liền thấy Tạ An đang phía ta.
2
Tri Ý không , ta nói rõ tên mình cũng vậy.
Ta bước lên trước hành lễ Tạ An, “Dân nữ Tân Nguyệt, bái kiến Vương gia. Không biết hôm Vương gia ghé vì chuyện gì?”
Dung mạo người trước chồng lên hình ảnh năm xưa khi đã già, nỗi nghẹn ngào dâng lên nơi cổ họng, khiến lòng ta nhói buốt.
Ta cụp cúi đầu, giấu mọi xúc động bất nhã.
“Ngươi hẳn là trưởng nữ tri , quả nhiên đoan trang hiểu lễ lời đồn.”
Tạ An gật đầu, lại chẳng lộ vẻ kinh ngạc.
Không giống trước.
trước, khi hắn vén khăn voan, sắc hồng trên bị vẻ sững sờ xua tan quá nửa.
Đêm đó, hắn lấy cớ say rượu, không hề đụng vào ta.
Khi ta đã tin.
, ta đã nhận ra, Tạ An cũng ta, đều sống lại một lần.
Dù đến chậm đôi chút, hắn tìm được tới .
Giống hệt trước, dù trí nhớ mơ hồ, hắn nhớ đường tới , nhớ tên tự Tri Ý.
“Vương gia đến thăm, sao không báo trước một tiếng, là ta thất lễ rồi.”
Phụ thân và quản gia bước ra, chen ta ra phía .
“Con lui xuống , ở đây ta Vương gia là được.”
Phụ thân liếc ta một cái, giọng điệu không cho phép phản bác.
người, nữ nhi phải biết lễ giáo.
Ta đáp khẽ một tiếng, xoay người lui ra.
Phía vang lên giọng nói ấm áp Tạ An:
“Hôm ta đến, là mang theo lễ vật tạ ơn Nhị tiểu thư đã cứu mạng vài ngày trước.”
“Hôm ta còn đến Kinh Châu, trên đường bị hộ vệ phản bội, suýt nữa mất mạng, may nhờ Nhị tiểu thư cứu giúp…”
Những lời đó, ta không còn nghe thấy.
chuyện Tri Ý cứu hắn, ta đã nghe Tạ An kể trước.
là khi ta chất vấn hắn tình ý Tri Ý hay không, hắn giải thích chuyện nhận lầm người, rồi thuận miệng nhắc đến.
Khi đó, dù hắn hộ vệ giết chết phản tặc, song cả hai đều trọng thương.
Đặc biệt là Tạ An, hắn bị địch nhân đâm vào bụng, mất máu quá nhiều, cửu tử nhất sinh.