Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Phó hốt hoảng, hạ giọng nói nhanh:
"Anh cả tớ về , tớ cúp máy đây. Nhắn qua WeChat nhé."
Điện thoại vừa ngắt, tôi nằm vật xuống giường.
Trong hiện lên cảnh tối qua tôi nắm cổ áo, kéo đàn ông đó xuống hôn vào yết hầu.
Uống say thôi cũng được…
ít cũng để tôi quên luôn đoạn phát điên vì rượu đó đi chứ.
[Sốc! Anh cả tớ, đừng nói là bao giờ, đến muỗi cái cũng thấy quanh quẩn, cổ có dấu hickey!]
[Bố mẹ tớ phải đốt nhang tạ mộ tổ , hỏi anh có phải không.]
[Anh nói… đúng . Lần tiên trong đời tớ nghe chính miệng anh thừa nhận !]
[Thật tội chị dâu tớ từng gặp mặt. bị khuôn mặt này làm mờ mất . Anh cả nỡ lạnh nhạt với đứa em gái đáng như tớ, huống là với chị .]
Tôi hóng điện thoại đổ chuông từ lạ.
"Triệu Dạng, là tôi."
Giọng nói này– chính là tối qua.
Đã là hiểu lầm nên nói rõ ràng xong.
kịp để anh mở lời, tôi đã nói trước:
"Đúng lúc lắm, tôi cũng có muốn nói trực tiếp với anh. Giờ anh có rảnh không?"
Tưởng anh sẽ bảo nói qua điện thoại, ai ngờ gật rất dứt khoát.
"Được. Gửi tôi địa chỉ, tôi qua ngay."
Quán cà phê.
đàn ông toát vẻ điềm tĩnh, lạnh nhạt, những ngón tay thon dài đặt hờ trên mặt bàn.
Nếu không phải vì dấu hickey rõ rệt trên cổ, tôi tưởng mình nhận nhầm .
Ánh anh rơi nhạt nhẽo lên tôi, mặt tôi nóng bừng.
"Chào… chào anh."
Anh khẽ nhếch môi: "Không cần khách sáo thế. Cô Triệu có cứ nói thẳng."
"Hôm qua tôi kịp hỏi, anh… tôi à?"
Anh điềm nhiên đáp: "Chúng từng gặp, trong buổi tiệc thương mại. xem cô quên ."
Nghe tôi liền hiểu.
Phó vẫn hay kéo tôi đi dự tiệc thương mại để ăn uống thoải mái.
Mấy món tráng miệng ở đó cứ như làm riêng tôi !
Anh đã được mời, tất nhiên cũng Phó – cô gái được nhà họ Phó nâng như trứng.
"anh trai" này nọ, trong giới nhà giàu họ đều gọi nhau thế.
Tôi ho nhẹ: "Xin lỗi nhé, thật hôm qua bạn thân tôi định giới thiệu tôi anh hai cô xem , tôi nhận nhầm ."
Anh hơi nhướng mày, ánh có chút nguy hiểm: "Anh hai cô ?"
Tôi gật : "Hôm qua đúng là tôi bốc đồng. Nếu anh cần bồi thường , tôi sẽ hợp tác."
Anh khoát tay: "Không cần bồi thường. Chỉ là ba mẹ tôi sốt ruột cưới xin. Nếu cô cũng tìm bạn đời, chúng có thể thử lần."
Anh đẩy mấy tờ giấy sang: "Tôi có ba căn nhà đứng tên, đây là toàn bộ sổ tiết kiệm và sao kê ngân hàng."
Tôi nhìn vào , mất vài giây mới đếm đủ chữ .
Chẳng lẽ ông trời thấy tôi ăn ở có tâm nên mới ban soái ca vừa đẹp trai vừa lắm tiền thế này sao?
"Cô Triệu câu hỏi không?"
"Không… không ạ."
điều sẽ không hỏi thêm trước khối tài sản chín .
"À đúng , cô vẫn tên tôi nhỉ?"
Vừa nãy tôi mải nhìn tiền quên mất xem tiêu đề.
"Phó Kinh Hoài."
"Phó? Anh có quen bạn thân tôi, Phó không?"
Ánh Phó Kinh Hoài trầm xuống, xen lẫn cảm xúc khó tả:
"Có quen… không thân."
Tôi cũng chẳng hiểu sao, ban rõ ràng định mở miệng nói chia tay, giờ không những không nói được, ngồi luôn lên xe để đi ăn.
Tôi vốn giữ nguyên tắc đương phải báo cáo đầy đủ, nên định kể thật với Phó .
Dù khả năng cao sẽ bị mắng trận, nhỏ đó mềm lòng lắm, mắng vài câu cũng chúc tôi 99 thôi.