Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dạo thêm lúc, cả hai chuẩn về mà Phó .
[Hu hu hu đáng ghét! Quá đáng sự! Anh cả tôi chỉ nạt người hiền!]
[Hôm nay anh tôi đi thị sát chi nhánh xa tít, giờ xong, tôi không kịp nữa !]
"Tôi bạn thân định gặp anh, nhưng cô bận đột xuất không được."
Phó Hoài làm bộ tiếc nuối:
"Vậy chắc để lần sau . Giờ để tôi đưa về nhé?"
Trung tâm thương mại này vốn không xa nhà tôi, thế mà vòng vòng mãi về .
Cuối cùng anh dừng hẳn xe bên lề, kéo phanh , bật đèn cảnh báo.
Ngón thon dài bỗng tháo dây an toàn.
" lạc chút, để tôi xem đường."
Tôi hơi sững.
Nếu không phải anh giải , chắc tôi tưởng anh định…
Ánh mắt dò xét dừng trên mặt tôi, mùi gỗ tuyết tùng thoảng .
Đúng lúc đó, điện thoại reo.
Phó Hoài nhấc máy, giọng cực kỳ mất kiên nhẫn:
"Tốt nhất là có chuyện ."
Đầu dây bên kia vang giọng ngọt lịm:
"Làm phiền anh hẹn hò chị dâu à?"
" nói xem?"
"Anh trai à~ Anh trai tốt của ~ Anh đừng đi xa thế được không? Anh cũng là youbao girl, không thể rời khỏi Jojo quá lâu, không ăn không ngon, ngủ không yên, thở cũng khó!"
"Nếu anh không ý, sẽ tìm cách xin số chị dâu, ngày nào cũng nói xấu anh trước mặt chị !"
Phó Hoài liếc tôi cái:
" ."
Nói xong liền cúp máy.
Anh giải :
" gái tôi."
"Ừm."
Giọng… nghe quen quen. Nhưng nhớ ra quen ở đâu.
Phó Hoài đã tặng tôi quà, tôi cũng chuẩn món đáp lễ.
Mà chuyện chọn quà đàn ông, thú tôi có tí nghiệm nào.
Thế là tôi gọi ngay Phó .
Dù cô thấy tôi đầu mối quan hệ mới hơi vội vàng, cùng lắm mắng vài câu. Nhưng khi tôi nhờ giúp, cô rất nhiệt đưa lời khuyên.
"Dây chuyền này của cậu đẹp đấy!"
Phó nhìn đã nhận ra cái vòng trên cổ tôi:
"Tôi mẫu này, siêu khó mua luôn! Tôi canh bao lâu . Dạo trước chị bán hàng bảo có hàng mới, tôi định đi mua, ai dè ai đó lấy mất. Lúc đó nghĩ ai gan vậy dám tranh đồ tôi… ra là anh ta!"
Phó càm ràm theo tôi lượn hết cửa hàng này cửa hàng khác. Cuối cùng, chúng tôi nhìn trúng cặp hồ đôi.
"Mẫu này ít người lắm, tôi cũng cờ thấy anh cả tôi từng đeo hãng này mới ."
Quả , nó đặc biệt hơn mấy mẫu trước tôi xem.
Tôi chọn được chiếc, đang định thanh toán bất ngờ người ta giật mất khỏi .
"Chiếc này đẹp , hay làm quà mừng thăng chức Nhất Tự!"
Phó cau mày: "Tô Ninh?"
"Cô dám xuất hiện à!"
Tô Ninh liếc tôi cái:
"Triệu Dạng, đúng là oan gia ngõ hẹp."
"Chiếc này gói tôi, tôi trả gấp đôi."
"Gì đây, lẽ vì Nhất Tự cô mới giành tôi à? Triệu Dạng, dù cô Lục Nhất Tự quen bao lâu cũng chia . Giờ anh là bạn trai tôi."
Tôi nhìn hồ, bình thản hỏi:
"Cô chỉ có mỗi danh phận 'bạn gái Lục Nhất Tự' thôi sao?"
"Hồi đó, khi anh ta chia tôi, đã ý qua cô. Cô nghĩ anh ta coi cô là gì? Nếu sự cô, anh ta đã hèn nhát mức không dám chia tôi, tứ cô."
"Nếu cô hồ này cứ lấy. Tôi không nhất thiết phải mua nó, nhiều mẫu khác."
Tôi không đôi co, kéo Phó sang chọn mẫu khác.
"Rõ ràng cô ta cố gây chuyện!"
"Lục Nhất Tự ngoại mà cô ta không , cô ta không sai. Giờ cô ta trút giận lên tôi chỉ vì cần chỗ xả. Anh ta không cô ta cảm giác an toàn, cô ta phải tìm từ nơi khác."
"Nghĩ vậy … cũng thấy cô ta đáng thương."