Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Điều kiện gia đình chồng tôi xa với gia đình tôi, tôi là con nhà giàu, còn gia đình chồng bình thường.
Dù cha mẹ tôi không hài lòng, nhưng anh ấy đối xử rất tốt với tôi, nên tôi đã quyết tâm lấy anh ấy.
Không ngờ, chỉ tôi sinh hai con gái, anh ấy lại gia đình !
——-
Ngồi ngẩn ngơ bên bờ sông, đầu óc tôi rối bời, lòng tôi giằng xé giữa tìm kiếm thật và né tránh thực tế.
Vấn đề cốt lõi là: chồng tôi đã có con trai bên mà tôi không hề hay biết, và bé đã ba tuổi rồi.
Chuyện xảy vào buổi sáng.
Từ sau khi trải qua những khó khăn cho con gái lớn vào tiểu học, tôi mới nhận chọn trường giáo tốt trọng không kém.
vậy, ngay khi mang bầu con gái út, tôi đã nhờ họ hàng và bạn bè giúp đỡ, gần như sử dụng hết mọi mối hệ để cuối cùng giành một vào một trường giáo tốt ở Bắc Kinh.
con gái út đến tuổi đi giáo, tuần trước tôi mang hết giấy tờ đến trường thủ tục nhập học, nhưng bị hiệu trưởng báo đó đã không còn, bị một cậu bé lớn hơn con gái tôi nửa tuổi chiếm mất, và người nộp đơn chính là chồng tôi!
Tôi tức gọi điện chất vấn chồng, anh ấy ấp úng nói cần học để đàm phán một vụ ăn trọng, còn nói Bắc Kinh có nhiều trường giáo, chúng tôi có thể tìm trường .
Tôi giận đến bốc hỏa, còn gì trọng hơn tương lai và giáo dục của con cái không? Anh ấy không biết là tôi đã khó khăn thế nào để xin học đó sao.
Dù vậy, tôi hiểu anh ấy.
Chúng tôi là bạn học đại học, dù anh ấy có học cao học nhưng sau khi tốt nghiệp không thuận lợi.
Về sau nhờ có giúp đỡ của bố tôi mà mở ty, lại tận dụng mối hệ của bố tôi mà ty mới phát triển đến mức hiện tại, lợi nhuận đến hàng triệu.
Nhưng tôi biết, cổ đông lớn nhất của ty là bố tôi, chồng tôi thực chỉ như một người thuê, nên anh ấy muốn cố gắng hơn, muốn chứng minh khả năng của , thậm chí muốn thoát khỏi ảnh hưởng của bố tôi để trở thành người thành thật .
Khi tôi chuẩn bị rời khỏi trường giáo, đúng lúc đó các em nhỏ hoạt động.
Hiệu trưởng, người có chút hệ họ hàng với tôi, chỉ vào một cậu bé và nói đó chính là cậu bé chiếm học của con gái tôi.
tò mò, tôi kỹ bé đó và bị sốc…
Tôi đã ảnh chồng tôi hồi nhỏ, bé giống hệt chồng tôi lúc nhỏ!
Một ý nghĩ đáng sợ xuất hiện đầu, tôi tức gạt bỏ nó, tự nhủ đây chỉ là trùng hợp thôi, nhiều người không cùng huyết thống nhưng trông vẫn rất giống nhau, trên mạng không thiếu những hình ảnh so sánh như vậy.
Khi tôi định rời đi, lúc liếc , tôi một vật quen thuộc trên cổ cậu bé: đó là khóa vàng rất đặc biệt.
Ngọn lửa giận tôi lại bùng lên.
Tôi quen thuộc với khóa , em trai tôi ở nước đã đặc biệt đặt khóa khi con gái út tròn một tuổi.
Nó độc đáo không chỉ hình dáng mà còn trên khóa có đính nhiều viên kim cương nhỏ.
Tôi cứ tưởng cất đâu quên mất, không ngờ lại nằm trên cổ người .
Tôi tự hỏi: chẳng lẽ chồng tôi lấy lòng đối tác mà tặng khóa vàng của con gái cho người ?
Không kiềm chế , tôi bước đến trước mặt cậu bé, ngồi xuống.
càng lâu, bé càng giống chồng tôi.
Tôi tim đập mạnh, nhưng vẫn cố cười hỏi: “Cháu ơi, khóa vàng của cháu đẹp quá, ai tặng cho cháu vậy?”
Cậu bé ngẩng đầu, hiệu trưởng ở bên cạnh nên trả lời: “Bố cháu.” Rồi nhét khóa vào áo.
Tôi lại hỏi: “Cháu có biết bố cháu tên là gì không?”
Cậu bé đáp: “Yên Chí Dũng. ơi, biết bố cháu à?”
Tôi tức cảm đất trời quay cuồng…
Bố cậu bé tên là “Yên Chí Dũng”, và chồng tôi tên là “Yên Chí Dũng”.
Tôi không tin đối tác của chồng lại trùng cả họ và tên với anh ấy.
2
Tôi không biết đã rời khỏi trường giáo như thế nào, nhiều lần cầm điện thoại lên định hỏi chồng cho rõ, nhưng rồi tôi không đủ can đảm.
Tôi sợ đó là thật.
Tôi ngồi bên bờ sông cả buổi chiều, đến nỗi quên cả đón con gái lớn tan học, đến khi giáo gọi mới sực tỉnh, vội vàng nhờ bố đi đón con.
Một khi đã nghi ngờ, tốt nhất là rõ thật, hoặc là trả lại bằng cho chồng, hoặc là cho chính một câu trả lời.
Tôi tức quay lại trường giáo, lúc đã có khá đông huynh chờ đón con ở cổng trường.
Tôi quanh, muốn biết chồng tôi thực thích kiểu nào, là người không biết xấu hổ nào dám l.à.m t.ì.n.h nhân cho chồng tôi, còn sinh con cho anh ấy?
Cuối cùng, tôi không chờ người đó, nhưng lại tình cờ bố mẹ chồng.
Mẹ chồng cầm que kẹo ngậm răng của em trai tôi gửi từ nước cho con gái tôi, nắm tay cậu bé, còn bố chồng luôn cười tươi, họ cùng nhau đi về phía một khu dân cư gần đó.
Ha, hóa tất cả mọi người đều biết tồn tại của người và trẻ , chỉ có tôi là không biết gì…
Nói gì mà con của đối tác, hóa là họ cố tình để trẻ đó chiếm lấy tài nguyên giáo dục mà tôi đã dành cho con gái .
Tôi lén đi theo họ, không chỉ biết nơi họ sống mà còn gặp người đó.
ta còn trẻ, trông khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ bình thường, rõ ràng là ít học, dù mặc đồ hiệu nhưng không giấu vẻ quê mùa.