Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 5:
Bố gầm lên với tôi.
Tôi thì lết thân hình yếu ớt xuống giường, men theo tường mà đi ra .
Bố định đánh nữa, nhưng tôi trừng mắt lại.
Ông dừng tay, trong mắt … hình như còn có thất vọng.
Chắc là thất vọng đến tận cùng nhỉ?
Ha.
Người thân duy nhất của tôi chưa hề tin tôi.
Người duy nhất có làm trọng tài cho tôi, lại nghiêng hẳn về phía đối phương.
Tôi bật cười chua chát, ra hiệu cho đám người đang đứng ở cửa hóng tránh sang một bên, một mình rời khỏi.
Khi đi ngang qua phòng hành chính của y tá, tôi nghe thấy tiếng mấy bác sĩ trò :
“Ca ghép thận cho Lý Nhiễm Nhiễm là hôm ?”
“Cái chưa rõ, người tuy vẫn đang nguy kịch nhưng chưa chết, nhưng có đi bất cứ .”
Tôi lập bừng tỉnh.
Chẳng trách Dương và Lý Nhiễm Nhiễm lại giở đủ mọi thủ đoạn, chẳng thèm lo việc chọc tôi khiến tôi từ chối thận.
Thì ra… họ đã tìm được thận từ trước.
Tất những việc là hủy hoại tôi.
Thì ra mục đích cuối cùng của họ là tài sản!
Không không thừa nhận, kế hoạch của Dương và Lý Nhiễm Nhiễm đúng là cao tay khó lường.
Khi cùng có thận, nếu tôi chọn , họ sẽ bịa ra tôi đòi năm triệu đổi lấy thận, vừa lấy được thận, vừa buộc tôi phải rời khỏi nhà.
Nếu tôi không thì chẳng sao họ sẽ rêu rao khắp nơi rằng tôi m.á.u lạnh vô tình, kích động bố, khiến ông đoạn tuyệt hệ cha con.
Bố đã dồn toàn bộ tâm sức vào cái gia đình mới . cần có người vu oan tôi làm hại vợ và con gái ruột của ông, thì với tính cách độc đoán không bao chịu nghe giải thích của ông… thì tôi đã coi như c.h.ế.t chắc.
Tôi thậm chí còn muốn trao cho họ giải “Kế hoạch hoàn hảo” nhất năm luôn .
Đẹp thật. Giỏi thật. Mà … súc sinh thật!
Tôi siết chặt nắm tay, bắt taxi quay về ký túc xá .
Sinh viên trong vẫn tiếp tục mắng chửi, chế giễu tôi, nhưng ít ra ở trong , tôi tránh được những nguy lớn hơn bên .
Vì sao tôi nói ?
Bởi vì tôi sẽ bắt đầu lấy lại tất những gì vốn thuộc về mình!
Đến đó, Dương và Lý Nhiễm Nhiễm chắc chắn sẽ trở mặt như thú bị dồn vào đường cùng.
cần tôi ở trong , họ sẽ không làm gì được tôi.
Tôi cần giải quyết bên trong trước, mới tính bên sau.
Bước đầu tiên, tôi lên diễn đàn lớn nhất của , đăng một viết với tiêu đề:
“Các người đều là đồng phạm của trò đạo đức giả!”
Dùng giọng điệu sắc bén nhất, thu hút sự chú ý nhanh nhất.
Khi thấy tôi là người đăng , họ lập tràn vào tấn công dữ dội.
Tôi không đọc một chữ, lại bình :
“ kế và em gái đã làm mọi cách đuổi tôi ra khỏi nhà, nhằm cướp trắng phần tài sản tôi đáng được hưởng.”
“ viết sẽ được cập liên tục, cho đến khi tôi được minh oan.”
Xong bước một, tôi làm tiếp bước .
Tôi dùng số tiền mình tích cóp được, gửi cuốn ký giả mà Dương tạo ra đến giám định.
Đó là mảnh giấy tôi giật được vào hôm đám học sinh gây náo loạn, khi cuốn ký bị ném vào người tôi và rách ra.
Tôi muốn xem, những lời tố cáo bạo hành trong đó, rốt cuộc được viết vào .
ngày sau, kết quả giám định đã có.
giám định dùng phân tích mực, so màu, biểu đồ đường cong… và nhiều phương pháp tôi chẳng hiểu nổi.
Kết là: nội dung trong cuốn ký được viết không quá một tháng trước.
đăng của tôi, sau ngày lan truyền, đã có hơn một trăm nghìn lượt xem. Rõ ràng người đã tràn vào diễn đàn.
Những bình được thích nhiều nhất lại toàn là những tiểu bóp méo sự thật, đủ sức khiến người vừa vào xem đã bị dẫn dắt theo hướng sai.
Vì , bất kể là quen hay không quen, mọi người đều nhất loạt mắng chửi tôi.
Tôi rất bình tĩnh, đăng ảnh chụp kết quả giám định lên mạng.
Kèm theo đó là ảnh chuyển khoản phí giám định, giấy tờ năng lực của và số điện thoại của họ, ai muốn thì kiểm chứng.
Tôi chất vấn thẳng:
“Một cuốn ký được cho là viết mấy năm trước, tại sao giám định kết chưa quá một tháng? Đây là ký, hay là hồi ký?!
“Nếu ai không tin, có gọi điện cho giám định. Tôi mong các người, khi định công kích người khác, hãy dùng não một chút!”
Nhờ lần giám định , dư bắt đầu lắng xuống phần .
Kế tiếp, tôi vốn định điều tra về thận còn lại.
cần làm rõ , thì việc họ đã có thận nhưng vẫn tìm cách ép buộc tôi sẽ lộ rõ động xấu.
Nhưng đúng ấy, một bức thư từ luật sư đã phá vỡ kế hoạch của tôi.
Không biết là ý của ai trong vợ chồng họ, nhưng nội dung là muốn tôi ký một thỏa thuận từ bỏ quyền thừa kế.
Tôi nhìn những dòng chữ đen trên nền giấy trắng:
“Thỏa thuận hữu nghị.”
“Tự nguyện từ bỏ.”
Lửa lập bùng lên trong ngực.
Tôi xé nát thư luật sư.
Lần đầu tiên, tôi chủ động gọi điện cho bố.
Trước tôi chưa bao làm , sợ làm phiền công việc của ông, bị ông trách mắng.
Điện thoại vừa nối máy, tôi nói thẳng:
“Bỏ quyền thừa kế là không . Cái gì thuộc về con, con sẽ lấy đủ một xu không thiếu!”
Trong mắt bố, tôi luôn là một con cừu ngoan, nhu nhược, chưa từng to tiếng, càng chưa bao dám chống lại ông.
Nên nghe , ông lập nổi :
“Kêu mày thận cứu em gái thì không chịu, còn định hại mẹ con họ, mày mà đòi thừa kế à!”
“ ấy đã có thận , sao cứ phải nhắm vào con? Con khi định hại họ? Bố tận mắt thấy chưa, hay nghe người khác nói?”
Bố im lặng vài giây.