Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

3

Cửa lớn ký túc xá lúc bị đẩy mạnh ra.

“Ầm” một tiếng.

Một nam sinh đầu húi cua mặc áo hoa vừa cười hề hề vừa dán mắt tôi và Giang Dạng trên giường.

“Má ơi má ơi, Giang Dạng, tao đứng ngoài cửa cũng được. Mày mày mày, sáng sớm đã cuồng nhiệt rồi à?”

Giang Dạng tiện ném gối vào người cậu ta, lạnh hẳn xuống.

nói linh tinh, Tô Bắc tối qua chảy máu mũi, bẩn hết chăn.”

Tên đầu húi cua cười ha hả: “ à? Ai biết mày không gần nữ sắc, cũng thích người khác chạm vào. Ấy vậy mà cho một thằng con trai ngủ cùng, còn kia ?”

Mặt tôi đỏ bừng lần .

Giang Dạng mặc quần, đứng dậy, nhàn nhạt: “ lẽ để bạn cùng phòng ngủ dưới đất?”

Đinh Thịnh ra vẻ đã hiểu rõ mọi .

“Được rồi được rồi, Dạng ca, nào mày cũng là anh em tốt của tao. Hóa ra mày thích kiểu mặt trắng thư sinh. Miễn là không thích tao là được.”

đầu tôi toàn dấu chấm hỏi.

Giang Dạng sang: “Tô Bắc, để bụng, cậu ta là Đinh Thịnh, mồm miệng trơn tru rồi.”

Tôi gật đầu, vội chồm dậy đi đánh răng.

Đinh Thịnh vali, Giang Dạng cau mày: “Không phải mày thuê nhà rồi sao?”

nhắc, phòng bên cạnh ngày nào cũng đánh mạt chược, ồn chết đi, tao trả lại rồi.”

Nói xong, cậu ta đi tới ôm vai tôi đang đánh răng.

“Đã quay lại thì tao không định đi .”

Tôi cầm bàn chải mặt ngơ ngác, Giang Dạng bước tới chỗ bồn rửa, thẳng gạt Đinh Thịnh ra.

“Người ta Tô Bắc vốn hiền tĩnh, cậu bớt lại đi.”

Đinh Thịnh xong cười lăn, đập cả đùi.

“Tô Bắc hiền tĩnh? Mày không nói cậu ta trước khi khai giảng từng hát ở quán bar gần trường à? Chơi bời dữ lắm.”

Tô Bắc từng hát ở bar? Chơi bời dữ lắm?

Hay thật, xem ra thằng nhóc còn nhiều chưa lộ.

Đợi về, tôi nhất định phải hỏi rõ.

Tôi bịa bừa: “Chỉ đi làm dịp hè thôi, lâu lắm rồi không tới.”

chối, mấy tuần sinh nhật tao, tao mở tiệc, cùng đi nhé.”

Đinh Thịnh vừa nói vừa dùng mông hích Giang Dạng.

“Dạng ca, nể mặt tao, cùng đi chứ?”

“Ừ.”

chưa Tô Bắc, Dạng ca đồng ý rồi, cậu cũng phải đi.”

Tôi ậm ừ cho qua.

một tuần Tô Bắc sẽ về, đến lúc để tự đi.

4

Hôm nay là cuối tuần, Tô Bắc tôi nên đi làm trường trước.

Tôi thay đồ, đeo khẩu trang với mũ lưỡi trai chuẩn bị ra ngoài.

Áo thun rộng càng làm người gầy hơn, tôi tiện khoác áo hiphop của Tô Bắc.

Tôi cưỡi xe máy nhỏ chạy vòng vòng theo bản đồ khuôn viên.

Tô Bắc từng làm ở gần đây nên rất rành, từng nói nhóm ký túc xá với Giang Dạng.

Còn tôi thì lần đầu, lỡ giờ học mà lạc phòng thì khổ.

Vừa đến dưới tòa giảng đường, tôi một chàng trai tóc đỏ chặn Giang Dạng lại.

Mặt cậu ta ửng hồng, đưa cho anh một bức thư.

Vốn ôm tâm lý hóng hớt, tôi trốn sau gốc cây, rõ mồn một.

Giang Dạng dáng , mặc sơ mi trắng, đứng thản nhiên trước mặt cậu trai, trên mặt không lộ cảm xúc, cũng không lên tiếng.

“Bạn Giang, tôi tìm cậu cả ngày rồi, … tôi thích cậu…”

Nói đến cuối câu thì bị ánh mắt lạnh nhạt của Giang Dạng chặn đứng, nhỏ dần.

Trời ạ, nam thần Giang Dạng bị con trai tỏ tình, to rồi.

Tôi vểnh tai, tiếc sao không nói .

của Giang Dạng, tôi từng Tô Bắc kể.

Anh trai, học giỏi, gia đình giàu, lại không gần nữ sắc, vừa nhập học đã nhiều người chú ý.

Trên mạng còn mở cả bình chọn về xu hướng tình cảm của anh.

Nhiều bạn cũ tung tin, chắc chắn anh không thích con gái, chỉ mê con trai.

Cậu tóc đỏ nuốt nước bọt, lấy dũng khí: “Bạn Giang, thật ra tôi thích bạn cùng phòng của cậu, Tô Bắc, nhờ cậu chuyển giúp bức thư .”

Khóe môi tôi vừa nhếch, lập tức cứng lại.

Cậu ta nói thích Tô Bắc???

lẽ thằng em tôi không chỉ hát bar, chơi bời mà còn cả nam lẫn nữ ăn luôn???

Giang Dạng vẫn điềm nhiên: “Cậu nói cậu thích Tô Bắc?”

, không giấu gì, hôm qua tôi Tô Bắc vali vào ký túc, tim tôi đập liên hồi. Hỏi thăm mới biết cậu ấy ở cùng phòng với bạn, nhờ bạn chuyển giúp.”

Giang Dạng nhàn nhạt: “Chưa gặp mà tim đã đập, gặp rồi thì sao?”

Mặt cậu trai đỏ như gấc.

Giang Dạng lại nói: “Đã nhờ tôi, vậy để tôi hỏi hộ.”

Cậu tóc đỏ mừng rỡ cảm ơn rối rít rồi chạy đi.

Đầu tôi chưa kịp xử lý, ôi trời, hóa ra cậu ta thích tôi.

Giang Dạng cầm thư, bước chậm rãi về phía tôi, đưa ra trước mặt.

Anh đã sớm tôi rồi.

“Cho cậu, có hứng thú với người ta không?”

Tôi lắc đầu lia lịa.

Bình thường tôi là con gái thì người theo đuổi có mấy, ai ngờ giả trai ngày đầu đã có người thích…

Giang Dạng khẽ nhướng mày.

“Không hứng thú? là cậu không thích kiểu ?”

“Tất nhiên.”

“Vậy cậu thích kiểu gì?”

Tôi buột miệng: “Thích người , gầy, da , mắt .”

Vừa nói xong lòng đã chột dạ, vì Giang Dạng chuẩn .

Giang Dạng : “Hiểu rồi, , gầy, da , mắt … con gái?”

, con gái, tôi đường đường nam nhi, đương nhiên thích con gái. Tôi không hứng thú với đàn ông, bức thư nhờ anh trả lại cho cậu ta.”

Tôi nói chắc nịch, sợ anh nghi ngờ.

Giang Dạng có vẻ tâm trạng tốt: “Được thôi, dù sao cậu thích… con gái.”

Nói xong, anh ngẩng lên trời, : “Sắp mưa rồi.”

Rồi để tôi chở anh về.

Anh ngồi lên xe, trọng tâm lệch hẳn, anh thuận ôm eo tôi.

hoảng, cứ chạy như bình thường.”

Tôi cũng muốn bình tĩnh, chỉ là anh ôm chặt quá.

“Giang Dạng, buông lỏng chút đi.”

“Tô Bắc, tôi sợ rơi, lỡ tuột thì sao?”

“Anh , sao mà rơi được.”

“Tôi à?”

Tôi buột miệng: “ chứ, không chỉ , dáng cũng , có cơ bụng, có mông.”

Giang Dạng khẽ cười: “Không ngờ Tô Bắc mới một đêm đã quan sát tôi kỹ .”

“Ai anh ngủ không đắp chăn.”

“Ừ, lỗi tôi, từ nhỏ đá chăn, có người ngủ cùng thì sẽ khá hơn.”

“Ngủ cùng?”

“Ừ, tối qua chúng ta không ngủ cùng sao, tôi đắp chăn ngon lành mà.”

xong, tôi thắng gấp, tim đập loạn, hình ảnh buổi sáng lập tức ùa về.

lúc sấm nổ, mưa xối xả tới.

Tôi vội dắt xe, cùng Giang Dạng chạy về ký túc.

5

Về đến ký túc tôi mới sực nhớ, chăn còn đang phơi trên sân thượng.

Lúc lấy xuống, đã bị mưa xối ướt đẫm.

Tôi gào một tiếng.

Lần đi vội, chỉ mang mỗi chăn ấy.

Tối nay xem ra không có chăn để ngủ rồi.

Tôi nhắn cho Tô Bắc chuyển tiền để tôi đi khách sạn ở tạm một đêm.

Giang Dạng rủ gọi đồ ăn ngoài, tôi từ chối, cầm quần áo thay cùng chiếc ô chuẩn bị ra cửa.

Đinh Thịnh đang chơi game liếc : “Tô Bắc, cậu đi ? Ngoài kia mưa to lắm.”

“Tôi không có chăn, chỉ mang một bộ, tối nay ra khách sạn ngủ thôi.”

“Cậu không biết à, cuối tuần khách sạn quanh đây đều kín phòng, giờ đi còn phòng. Hay là ngủ chung với tôi?”

Nhớ lại phản ứng sáng nay của Giang Dạng, tôi lắc đầu như trống lắc.

Giang Dạng từ nhà vệ sinh bước ra, tôi: “Cậu định đi ?”

Đinh Thịnh nhanh mồm tiếp lời: “Tô Bắc không có chăn, ngốc nghếch đòi ra ngoài thuê phòng. Tao ngủ với tao.”

Giang Dạng cau mày: “Không cần, Tô Bắc ngủ với tao.”

“Tôi… thật không cần . Giường nhỏ, cậu to, hai người chen sao nổi.”

Đinh Thịnh xen vào trêu: “ rồi, để ngủ với tao, tôi tốt hơn Giang Dạng, tôi không động .”

Cậu ta vừa dứt lời đã bị Giang Dạng ném thẳng áo vào đầu, kêu la oai oái.

“Xong đời rồi, thua rồi, Giang Dạng, chưa xong với mày !!”

Tôi nhỏ : “Giang Dạng, thật sự không tiện, tôi giường.”

giường? Hôm qua không phải ngủ rất ngon sao? Đi khách sạn thì lại ?”

Tôi á khẩu.

lúc , ngoài hành lang vang lên tiếng gõ nồi inox: “Cộp cộp cộp.”

“Lầu 3 chú ý, lầu 3 chú ý, mưa lớn khiến đường trường bị phong tỏa, không có việc cần thiết ra ngoài, ra ngoài.”

Giang Dạng tôi, vô tội mà phong thái lại trai ngời ngời.

chưa, không đi được , tối nay đành tạm vậy.”

Tôi đành cứng đầu gật một câu: “Được.”

phòng, Đinh Thịnh tắt game, chuyển sang gọi cho bạn gái, một hồi lại kêu muốn gặp mà ra ngoài không được.

Cậu ta nhảy nhót phòng như khỉ.

Đi tắm nước lạnh xong, mặc mỗi quần short năm phân đi ra, chưa kịp để tôi liếc thì Giang Dạng đã tôi che lại.

Tùy chỉnh
Danh sách chương