Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Tạ nhíu mày, mặt trở nên khó chịu, vừa định mở miệng gì đó.
Trợ lý đột nhiên hét :
“Địa ! Địa ! Susan vẫn chưa trả lời tôi là gặp ở đâu!”
Lê Mạn Mạn tức giận tát trợ lý một cái: “ còn chờ phản hồi thì đã muộn rồi!”
Cô rút điện thoại, gọi ngay theo số trong danh thiếp email.
“Tôi sẽ gọi trực tiếp cô ấy…”
Lúc , điện thoại tôi đổ chuông…
Không khí trong quán bar dường như đông cứng lại, mọi ánh đều đổ dồn về phía tôi.
Biểu cảm trên mặt mọi người vô cùng đặc .
Một gã đàn ông hừ lạnh trước tiên:
“Trì Hoàn, cô diễn kịch là trọn bộ đấy, chẳng lẽ cô cố tình cài báo thức kêu à?”
“ mấy người làm nghề đó toàn ngủ ngày cày đêm …”
Tôi cười khẩy, giơ tay tắt máy.
Điện thoại trước mặt Lê Mạn Mạn vang tiếng máy bận.
mặt cô trông thật khó coi:
“ là trùng hợp thôi.”
Cô gọi lại lần .
“Báo thức” của tôi lại vang lần .
đám người lập tức nổ tung như chợ vỡ.
“Susan … khi chữ đó thật sự là họ Trì như Trì Hoàn thật kìa!”
“Không nào! Trước kia cô là con chó bên cạnh Tạ, chẳng biết gì , sao trong vài năm lột xác thành nhà tư chuyên nghiệp được?”
Vài người bắt tôi từ đến chân, mặt đầy nghi hoặc.
“Đừng , bộ váy của cô … tôi nhận ra, là váy giới hạn của Armani Privé, người thường không mua nổi đâu…”
“Tôi từng Susan rất mê thương hiệu …”
“Ê đi, ốp điện thoại của cô là phiên bản hợp tác với nghệ sĩ…”
Tôi thấy buồn cười, lại một lần tắt cuộc gọi.
mặt Lê Mạn Mạn ngày càng tái xanh, liên tục bấm gọi nhiều cuộc.
Cuối cùng, một cuộc gọi vang , tôi trực tiếp máy:
“Cô Lê, là thật đấy!”
Như một quả bom vừa được ném vào giữa đám đông, ai nấy đều sững người.
Trợ lý lắp bắp: “Tôi từng gọi tổng giám đốc Trì… là giọng !”
Nhóm công tử bột vừa nãy còn sỉ nhục tôi thi nhau ùa đến bên cạnh.
Như đã quên hết vẻ lạnh lùng ngạo mạn ban nãy, ai nấy nhiệt tình như mấy bà hàng xén ngoài chợ.
“Susan ! Quả thật là trăm không bằng một thấy, khí chất còn hơn ảnh !”
“Chị Trì, mấy năm ngắn ngủi chị làm tới chức giám đốc điều hành ở Cự Thạch, thật sự bản lĩnh quá!”
“Tôi nhớ lúc chị hẹn hò với Tạ, từng là du học ngành toán , là học giỏi thì phải làm chính kiếm bộn tiền!”
“Chị Trì, còn nhớ tôi không? Nhà tôi làm ngành ẩm thực cao cấp, bao chị rảnh ghé chơi nhé…”
Họ đối với tôi cung kính nịnh hót, còn phô trương hơn khi nịnh Lê Mạn Mạn.
Cặp đôi lúc nãy muốn sắp việc tôi thậm chí còn tự tát mình một cái, mắng mình mù không ra người .
Còn Tạ , ánh của anh đã từ chấn động chuyển dần sang trầm tĩnh.
Môi mỏng mím lại, ngón tay cầm ly rượu tái nhợt, nhưng anh vẫn không một lời.
Tôi được đám đông vây quanh như sao vây trăng, còn Lê Mạn Mạn thì chẳng ai đoái hoài.
Từng gương mặt giả tạo thay phiên lướt qua trước khiến tôi thấy dạ dày cuộn trào.
Tôi cố nén cảm giác khó chịu, không quan tâm đến đám người , gửi tin nhắn sếp.
Ông ấy bảo tôi kéo dài thêm năm phút .
Lúc mặt Lê Mạn Mạn đã đỏ bầm như gan heo, cắn răng bước tới:
“Tổng giám đốc Trì, sao cô lại đột ngột muốn gặp tôi thế?”
“Đem liệu của các người lại đây tôi xem.”
Trợ lý hí hửng ôm một xấp liệu lớn tới.
Tôi lật vài trang qua loa, nở nụ cười hài lòng:
“Cô Lê, công ty của các cô vận hành không tệ đấy.”
“Vòng A đã gọi được một trăm triệu tư, cô Lê bản lĩnh thật.”
Lê Mạn Mạn vậy lập tức đứng thẳng người, bóng dáng cao lớn của Tạ , lộ vẻ đắc ý:
“Tất là nhờ , tôi đóng vai người phụ nữ hậu phương thôi.”
Tôi gật cười nhẹ: “Không tồi, không tồi.”
Đám người xung quanh vừa tôi ý tư, lập tức tỉnh ngộ, Tạ lại trở thành đề được tung hô.
“ Tạ là bạn trai cũ của chị Trì khác, năng lực đỉnh thật, hồi đó chắc chị Trì dạy dỗ Tạ không ít nhỉ!”
“Chị Trì người thật đấy, Tạ tiếp quản sản nghiệp rồi, hai người xứng đôi cực kỳ.”
ĐỌC TIẾP: