Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tất mọi thứ đều thường.
Chu Tuyết được đưa vào kiểm tra thể chất, ngoại trừ vấn đề về mặt tinh thần ra, không có vấn đề gì .
Tôi còn đặc biệt xem xét nghiệm AIDS, quả là âm tính.
này Tống Dã mới được coi là hoàn toàn an toàn.
Các bạn nói với tôi, Chu Tuyết thảm quá.
Một cô gái xinh đẹp như , mà bây lại phát điên.
Tôi cũng không tiện luận.
Người như cô ta, thường chưa từng cho Tống Dã cơ hội, cũng chưa từng dây dưa với Tống Dã, cũng coi như là một người không tồi.
Nhưng sau đó, cô ta lại bị ảo giác chi phối, tổn thương Tống Dã, cho dù cô ta có là nhân, cũng rất khó có thể nói một lời thông cảm.
Tổn thương là tổn thương.
12
Rất nhanh, tất các tiêu của Tống Sã đều về thường.
Tôi đã thủ tục xuất cho hắn.
Đám anh em bạn bè của hắn đều đến, nói với hắn, có chị dâu thật tốt.
Hắn nép sát vào người tôi.
Kể từ khi nhập , hắn nên ỷ lại vào tôi hơn rất nhiều.
Tôi cũng không hề bài xích.
Không lâu sau, sức sống của hắn đã hồi phục lại, nhậm chức, thành giáo viên thể dục.
Phòng gym cũng được mở ra, đối tượng phục vụ chủ yếu là sinh, đặc biệt là sinh béo phì.
Bởi vì phí không cao nên cũng thu hút được rất nhiều sinh.
Thân là một trong ông chủ, cũng kiêm chức huấn luyện viên.
Sau khi trải qua chuyện của Chu Tuyết, hắn cũng nên phòng bị với phái nữ hơn, có thể tiếp nhận sinh nam.
Đối với điều này, tôi đương nhiên cũng khá vui.
Bây , ngoài tôi ra, không có cô gái nào có thể đến gần hắn được, vì cảm giác an toàn của tôi cũng được nâng cao.
Tuy nhiên, cũng có vấn đề .
Điều đó cũng có nghĩa là, hắn không tiếp tục thử thăm dò để tiến hành bước cuối với tôi .
Trong lịch sử tìm kiếm, đều là nhân vô tính liệu có thể lâu dài không? Đàn ông bị cưỡng ép liệu có bị vợ ghét bỏ không?
Trong lòng tôi nặng trĩu.
, nhưng lại còn vô tính?
Chỗ đó của hắn không được rồi?
Hay không được là do trong lòng tạo ra? Hắn sợ tôi sẽ ghét bỏ ta?
Tôi sẽ ghét bỏ hắn sao?
Nếu như hắn thực sự không được rồi, tôi có thể chấp nhận không?
Tôi tự rồi lại tự trả lời, có lẽ không được.
Nhưng tôi lại tưởng tượng đến việc sẽ có một người con gái không ghét bỏ, tìm đến hắn. Vừa nghĩ đến việc hắn cũng không thể đáp lại người phụ nữ , trái tim tôi lại bắt đầu đau nhói.
Haizz, nhận mệnh thôi.
Đời này của tôi, có thể là Tống Dã thôi.
Cho dù hắn có nào, tôi đều có thể chấp nhận.
13
Sau khi Tống Dã xuất , Chu Tuyết hoàn toàn biến mất không được nhắc đến lần nào .
nhập , Tống Dã từng nói:
“Cô ta là nhân tâm thần, có cũng không thể được, anh thật là xui xẻo nhất trên đời này mà!”
Kể từ sự kiện ấy, hắn hoàn toàn phớt lờ mọi chuyện về Chu Tuyết.
Nhưng tôi đi theo cô ta, sợ cô ta lại tìm cơ hội tổn thương Tống Dã lần .
Sau khi Chu Tuyết nhập , tình trạng của cô ta đã được kiểm soát đáng kể sau khi điều trị một cách chuẩn chỉnh.
Cha mẹ Chu Tuyết đưa cô ta ra nước ngoài và gia đình dự định sẽ di cư đến một đất nước với nền an ninh tốt.
Chu Tuyết không có ý kiến gì ngoài một yêu cầu, đó là trước khi rời đi được gặp Tống Dã một lần cuối.
Tống Dã không .
Chính cha mẹ Chu Tuyết đã phải đến cầu xin tôi.
Mặc dù tôi không đồng ý nhưng nói chuyện này với Tống Dã.
Tống Dã suy nghĩ một rồi liệu hắn có thể đi được không?
Tôi nghĩ nếu hắn đã có lẽ trong lòng thực sự đi rồi.
Cho nên tôi đã đi hắn.
Chu Tuyết đã lại bộ dạng như trước khi ra nước ngoài. Trên người mặc bộ váy trắng giống như công chúa Bạch Tuyết, trìu mến Tống Dã.
Nhưng Tống Dã lại hoàn toàn thờ ơ.
Cô ta tỏ ra rất xấu hổ rồi nói xin lỗi với chúng tôi.
Tống Dã không có phản ứng, hắn Chu Tuyết nào bắt có.c hắn được, đó hắn rõ ràng không phải là đang không tỉnh táo.
Hóa ra đây chính là lý do hắn gặp Chu Tuyết.
Chu Tuyết nói, đó Tống Dã đang nói chuyện điện thoại rất tập trung nên không phát hiện có người theo dõi mình.
Tôi nhớ rồi, hôm đó quả thực Tống Dã đã gọi điện cho tôi.
Hắn nhắc tôi nhớ dậy sớm.
Tôi ậm ừ rồi đặt điện thoại xuống, buồn ngủ quá đi. Hắn cũng nói với tôi mấy từ gì đó.
Sau khi giải quyết xong thắc mắc, Tống Dã dần tĩnh lại.
Đã rồi, sau này nhất định sẽ chú ý hơn.
Tôi cũng không chấp nhận lời xin lỗi của Chu Tuyết.
hành động mà cô ta đã gây ra, ngay khi bị tâm lý cũng ảnh hưởng rất lớn đến Tống Dã và tương lai của chúng tôi.
thấy sự thờ ơ của chúng tôi, Chu Tuyết đột nhiên nên hưng phấn.
Cô ta hét lên:
“Anh coi thường tôi à? Chuyện đã xảy ra rồi, anh sẽ không bao có được hạnh phúc ! Rồi cuối anh cũng có cục giống tôi thôi!”
Đoạn cô ta quay qua mắng tôi:
“An , cô kiêu ngạo lắm phải không? Tống Dã không chịu quay về với tôi vì cô, sao!? Cho dù như tất gì cô nhận được cũng là rác rưởi! Ngày hôm đó tôi đã dùng mọi cách, nhưng hắn không được, hắn không được, không được…..”
“Kẻ xấu còn có thể, nhưng Tống Dã, người thích tôi, lại không thể… Tại sao? Tại sao chứ!??”
Cô ta lại quay ra mắng Tống Dã:
“Tống Dã, anh bị sao ? Tại sao anh không thấy tôi, ngăn tôi lại? Anh bị sao ! Tôi bị người hãm hại, nhưng anh còn không có nổi năng lực hãm hại người . Tôi với anh mới là một đôi tuyệt phối! Tôi đã bị hủy hoại rồi, anh cũng ! Nếu anh tìm An , chắc chắn sẽ không được hạnh phúc. Cô ta sẽ nhanh chóng chán anh rồi tìm người !”
“Tại sao, tại sao chứ, tại sao Tống Dã lại không tôi ? Bây tôi đã thích anh rồi cơ mà …”
La hét, cuồng loạn, ầm ĩ, …
Chu Tuyết lại phát .
Nhưng Tống Dã tôi rất ngạc nhiên.
Hắn tôi, tôi cũng hắn, đó, nước mắt ướt nhòe.
Tôi , anh ấy , tôi , anh ấy , anh ấy , tôi .
Chúng tôi phớt lờ Chu Tuyết đang điên loạn.
nắm tay nhau chạy ra khỏi và đi thẳng đến căn nhà thuê của tôi.
Đôi mắt hắn rực cháy và tràn ngập lửa tình.
Hắn ôm tôi, run rẩy : “Được không?”
Tôi gật đầu.
14
Ngày hôm sau, chúng tôi đến Cục Dân chính để lấy giấy .
Không giống như ly , thời gian cân nhắc là một tháng.
Cặp vợ chồng mới cưới có thể nhận được giấy chứng nhận ngay trong ngày.
Sau khi nhận được giấy , Tống Dã vui vẻ ôm tôi nhảy múa điên cuồng trong hội trường để bày tỏ sự phấn khích.
Sau khi ra ngoài, hắn nóng lòng thầm với tôi:
“Hôm qua em phát hiện ra phải không?”
Tôi nói, “Phát hiện cái gì?”
Hắn: “Cái đó đó.”
Tôi bối rối: “Cái nào?”
Hắn: “Đặc điểm của em với đặc điểm của anh.”
“Anh đã thề là sẽ giữ mình trong sạch, em xài là biết thôi.”
Tôi chợt nhớ ra vào ngày tôi đưa hắn đến phòng thí nghiệm giảng giải về các mẫu tiêu bản bộ phận sinh s.ản, hắn nhớ.
nào bây .
Tôi hạnh phúc quá.
Tống Dã còn nhớ gì tôi nói, thật tốt quá.
Tôi không nói gì với hắn, thực ra là không biết nên nói gì bây .
Nhưng vì hắn đã tin cho nên thôi, cứ để hắn tin .
Dù sao hắn cũng không đến nỗi đi tìm chuyên gia để lại đâu nhỉ=))
Tôi nghĩ tôi nên hắn tin thêm chút hay hơn. nên tôi bèn thầm vào tai hắn:
“Sau này khi anh già đi và hiến xác, giảng viên giải phẫu sẽ nói với trò rằng người đàn ông này đời yêu vợ mình. xem, đặc điểm của anh ta quá rõ ràng.”
Mặt hắn đỏ bừng nhưng ánh mắt lại chứa đầy niềm tự .
Tôi cũng rất tự .
Tôi tự vì đã yêu hắn từ cái đầu tiên.
Chúng tôi tự nhờ bà mối mai mối cho chúng tôi.
Tôi tự vì hắn đã quay lại tôi và tôi đã trả lời.
Tôi tự vì đã không bỏ rơi hắn lại.
Chúng tôi tự vì có nhau.
-Hết-