Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 2

Mẹ tôi đã từng chịu đựng sống trong căn nhà này gần nửa . Nếu là tôi, chưa đầy một đã bỏ .

Tôi hiên ngang bước vào.
Dù sao màn kịch này cũng là để người ngoài xem. Họ đều thấy rõ “giả thiên kim” muốn đuổi “thật thiên kim” khỏi nhà.
Chẳng tốt bụng, rộng lượng lời đồn chút nào.

và gia đình họ cần giữ mũi. Nếu họ dám để tôi tay trắng, tôi ầm lên cho cả khu vực này nghe.

3

Quả nhiên, là người thông minh. Sau khi vào nhà, ấy không trách cứ “con gái giả” của mình đã đuổi “con gái thật” vừa .

chỉ nhìn tôi vài lần :
“Con đích thực là con ruột của ta, điều không thể thay đổi. , từ hôm nay con trong nhà này. Phải sống hòa thuận với chị con, con bé cũng rất khó chịu. Con hãy nhường nhịn nó một chút, dù sao nó chỉ có mỗi ta.”
“Câu này nghe giống ngoài kia tôi còn có ai khác . Tôi cũng đâu có cầu xin các người đón tôi , làm tôi gây khó dễ cho cả gia đình các người không bằng.”

Tôi hừ lạnh một tiếng, không giữ mũi cho ai hết. Nếu không phải họ chèn ép, mẹ tôi cũng không trở nên tự ti và nhu nhược đến .

Sau , bà phải ngoài tự sống, đôi “cha mẹ” này luôn cố ý vô tình quấy rối bà, chê bà làm xưởng nhỏ làm mất họ.

Còn “con gái giả” kia lợi dụng lý do mang đồ đến mà vài lần làm nhục mẹ tôi, khiến bà không thể thành phố, phải đến làm việc một huyện nhỏ và cắt đứt liên lạc với họ. Mẹ tôi kể rằng là khoảng thời gian đen tối nhất đời bà, có những lúc bà đã nghĩ đến việc tự sát.
Con người ai chẳng có lòng tự trọng, họ không dành cho mẹ tôi một chút tôn nghiêm nào.

Họ còn tưởng mình là ân nhân cứu thế, nếu không có họ chắc mẹ tôi vẫn khổ sở quê nhà.

điều kinh tởm nhất là, hàng chục sau, khi mất việc, không còn thu nhập, họ tìm đến mẹ tôi, yêu cầu bà làm tròn bổn phận con cái. “con gái giả” của họ đã không thèm đoái hoài gì nữa, họ chỉ còn biết tìm đến mẹ tôi.
Họ chơi bài đạo đức một cách thuần thục, làm cuộc sống vốn đã không dư dả của tôi càng thêm khó khăn.

Thậm chí, bố tôi phải làm thêm , chạy xe đến nửa đêm, và quá mệt mỏi nên đã lao cả người lẫn xe xuống đường cao tốc, mãi mãi không thể nhà.
Nghĩ đến đây, tôi siết chặt hai tay, không giấu nổi ánh căm hận.
Vợ của bị ánh tôi làm hoảng :
“Sao đấy, ta đón con không phải để cứu con sao? Dù sao cũng hơn là với một gia đình tội phạm.”
Tôi bật cười:
“Cái gia đình tội phạm mà bà chính là mẹ ruột của cô con gái yêu quý của bà đấy.”
đến lời cay độc, tất nhiên là phải đâm đúng chỗ đau nhất.
Nhìn gương tái nhợt của cả nhà , tôi trừng nhìn “con gái giả.”
“Sao cô không quay , lo nấu cơm, giặt giũ, đổ bô cho bà ấy, ngày ngày ăn đòn?”
“Con gái giả” chắc đã hãi đến phát , nức nở :
“Không, con không quay đâu.”
“Con à, đừng , ta đâu có trách con. chính mẹ con đổi hai đứa, không phải con. Con cũng , sao hù dọa con bé thế.”
Vợ nắm lấy tay “con gái giả,” trông rất quan tâm.
mà cô ấy đã thay tôi hưởng phúc suốt mười tám , trong khi tôi chịu khổ suốt mười tám . Đây nào phải hù dọa, vốn là điều cô ấy nên chịu.”
mẹ tôi không dám lên tiếng sai, mất cha mẹ, tôi không .
Thấy và vợ lộ vẻ không nỡ, “con gái giả” nghiến răng, quỳ phịch xuống cạnh tôi, :
“Xin lỗi, là chị sai, không nên cướp những tháng hạnh phúc của em.”
Vừa vừa sướt mướt.
Tôi ngồi nhìn xuống cô ta, nhấc mũi giày lên hất cằm cô ta:
tốt thôi, từ bây cô cuốn xéo khỏi nhà này, trả hết mọi thứ cho tôi.”

4

Tư thế này thực sự là sỉ nhục, khiến khuôn của cô “con gái giả” đỏ bừng lên giận.

cô ta phải giả vờ làm một bông hoa trắng nhỏ, giữ chút hình tượng vừa sụp đổ. Chỉ đành cố gắng nhịn, dù ánh tràn đầy căm hận cũng không giấu nổi.

Tôi cười điên, nỗi đau mất mẹ cuối cùng cũng tìm được chỗ để bộc phát.

“Sao hả, không muốn trả à? đừng giả bộ nữa, biến cho khỏi làm người khác ngứa .”

“Cô… cô đúng là đứa con bất hiếu.”

cuối cùng không nhịn được nữa, vợ ta vội ôm lấy “con gái giả” rấm rứt, còn định xông tới đánh tôi.

dám đánh tôi thử xem, có tin là tôi mang gương này chạy một vòng quanh khu tập thể. Đứa con gái ruột mà các người vừa tìm , ngay ngày đầu tiên đã bị đứa giả mạo đuổi khỏi cửa, còn bị đánh nữa. Hahaha… nghĩ người ta nghĩ gì?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương