Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
 
                            https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
đi cùng Diệp Ninh, thương nhẹ hơn, tạm thời chưa nguy hiểm tính mạng.
Mong nhà nhanh chóng thanh toán chi phí để chúng tôi tiến hành điều tiếp theo.”
Cướp chú rể tôi, giờ còn muốn tôi trả tiền cứu mạng?
Tôi đâu đập đầu vào tường!
Tôi thẳng với rằng mình không quen biết phụ nữ tên Diệp Ninh đó.
tỏ vẻ bất lực nhưng vẫn thúc giục:
“Mong sớm đưa quyết định để chúng tôi sắp xếp ca mổ.”
Tôi chối ký tên vào tờ giấy, bình tĩnh lau nước mắt :
“Không được đâu. Ít nhất… giữ cho anh ấy cái x. á .c nguyên vẹn.”
Ánh mắt đầy kinh ngạc.
Tôi quay bước đi, không ngoảnh .
thêm tin tốt.
khi làm đủ các xét nghiệm, tình hình tôi cuối cùng ổn định .
Chỉ cần nằm theo dõi hai ngày, nếu không vấn đề gì thể xuất .
Mẹ tôi thở phào nhẹ nhõm, kéo tôi dặn dò:
“Hy Hy, chuyện con đừng quá đau lòng. Nó đối xử với con như vậy, này nhất định sẽ báo ứng.”
Tôi cười nhạt.
Không cần đợi này, báo ứng hiện thế chẳng đã ?
Tối hôm đó, mẹ tức tối kéo bệnh .
Thấy bọn họ, tôi lập tức đưa họ ngoài hành lang.
“ gì thì đây , tôi không chịu được kích động đâu.”
Vừa dứt lời, bà lao tới định tát tôi.
“ tai nạn, không cứu nó?!”
Tôi giữ chặt tay bà đang hung hăng múa may, lạnh lùng nhìn thẳng:
“Lúc tai nạn, tôi đang được cấp cứu, tôi cứu ai?
Bà thử nghĩ xem, nếu bà, bà sẽ bỏ chồng hay cứu cha ruột mình?”
Bà chửi ầm lên:
“Vậy mà dám bảo chối điều , không cứu thằng ? ác độc thế hả?!”
Tôi lấy điện thoại , bấm số 110 đưa cho bà :
“Vậy mời bà chỉ mặt nào tôi bảo bỏ điều ? Tôi sẽ báo cảnh sát lập tức.”
Tôi chưa từng ký vào bất kỳ giấy tờ nào, chưa hề với bỏ cứu chữa.
Tôi không tin nào dám bịa lời đó.
Quả nhiên, tôi dọa cho trận, bà xuống giọng, bảo tôi không tích cực cứu chữa ngay đầu.
Bà vừa khóc vừa ngồi bệt xuống đất, gào lên thảm thiết:
“Con trai tôi đời này coi như xong ! Cả đời nằm chỗ, vui lắm không?!
Đồ đàn bà độc ác! Đồ chổi! Tất cả do hại nó!”
khi tôi rời đi, vì không ai tiếp tục đóng phí nên bệnh đã liên hệ với mẹ .
Mạng giữ được, nhưng hai chân thì cắt cụt.
Do điều chậm trễ, thắt lưng trở xuống hoàn toàn mất cảm giác, cả đời chỉ thể nằm trên giường.