Hận Em Yêu Em - Chương 06
                        
                            Tận mắt nhìn  Lâm Hiểu Huyên ngất đi  Khương  vẫn bình thản nhìn cô yếu ớt nằm đấy, thậm chí  nhếch môi cười thỏa mãn.Tiểu Tuyết đứng bên cạnh  chưa hoàn hồn xong đã chạy ra ngoài kiếm bác sĩ:”Lâm Hiểu Huyên, đi  dưới   Khương Hạ nhớ nói xin lỗi nó! Tôi sẽ tiễn cô đi  nó. Quỳ dưới chân nó  cầu xin nó tha lỗi  cô.”Giờ phút này Khương  như biến thành  kẻ điên, hắn cười lớn từ từ tiến lại phía bên giường bệnh Lâm Hiểu Huyên đang bất tỉnh. Cô chỉ cảm  thân thể giờ đã yếu ớt không cử động , cũng không hề biết người cô yêu đang cầm   gọt quả sắc nhọn, lóe ra tia sáng từ từ kề sát lên cổ mình…  tích tắc Lâm Hiểu Huyên sẽ bị    cứa vào cổ.Khương  từ đầu tới cuối đều là nhớ thương  gái của mình. Lúc Khương Hạ mười tám tuổi đã , lại  vào đúng ngày sinh nhật.  bé luôn đi theo hắn, luôn miệng gọi hắn là anh hai, chỗ nào  hai anh  hắn chắc chắn sẽ  tiếng cười. kể từ mùa đông  mười tám tuổi  ấy đã ra đi…Vì không muốn bị ép đi xem mặt  đòi Lâm Hiểu Huyên dẫn  quê, người nhà không thể tìm  , không ngờ  đường sảy ra tai nạn giao thông. Chiếc xe bị nổ tung  Lâm Hiểu Huyên bị Khương Hạ nhanh tay đẩy ra khỏi xe.Cô lăn ra xa, cả người run rẩy đầy máu bám  áo.  cô không hề bị thương,  Khương Hạ bị thương nhiều nhất. Lâm Hiểu Huyên gào khóc nức nở nhìn bạn thân ngập  biển lửa.Cô nhìn  Khương Hạ nhìn mình cười  đám cháy.”Tớ không sao đâu! Huyên Huyên… Đừng đổ lỗi  bản thân nhé.”Kể từ đấy trở đi cô không   nhìn  Khương Hạ bé nhỏ nữa..Cô tự đổ lỗi  mình suốt bao  qua. Mỗi đêm  giật mình tỉnh dậy sẽ khóc nức nở gọi tên Hạ Hạ bé nhỏ. Đối với chuyện này Lâm Hiểu Huyên là người đau khổ, ray rứt nhất  chứng kiến cô ấy ra đi  chẳng làm  gì. Khương  đi công tác nước ngoài nghe tin liền đột ngột trở . Sau  biết hết sự tình liền hận Lâm Hiểu Huyên  tận sương tủy.Hắn biết Lâm Hiểu Huyên thích mình từ hồi  đi học,  cô không phải kiểu người hắn thích cũng chẳng  ý  cô, chỉ nhàn nhạt nhìn. Thỉnh thoảng  nhau tại Khương gia  Khương Hạ dẫn cô  chơi, lúc  cô  hắn đều gọi hắn là:”Anh Khương .”Khương Hạ mất đã  bốn , bốn  hắn luôn hận Lâm Hiểu Huyên. Thậm chí  muốn P0’p  cô  hắn không thể  tay… vì Khương Hạ thân với cô nhất,  bé chỉ  mình Lâm Hiểu Huyên là bạn.Bốn !Bốn  hắn dần quên đi Lâm Hiểu Huyên, không muốn nhớ tới cái tên ấy.  đột nhiên sáu tháng trước cha mẹ Khương dẫn cô  Khương gia… Bắt hắn phải lấy Lâm Hiểu Huyên làm , kí ức   gái dần  hắn buông bỏ thế nào  cuối cùng lại bùng cháy vì người  gái trước mặt.Ngay đúng lúc xem mặt hắn đã tát Lâm Hiểu Huyên  cái trước mặt ba mẹ Lâm và ba mẹ Khương!Ba Khương tức giận đứng dậy từ ghế sofa đạp hắn  cái, khiến hắn ngã khụy  đất!Không muốn lấy Lâm Hiểu Huyên làm   không  cách nào  từ hôn hắn miễn cưỡng đưa cô  Khương gia.Đêm đầu tiên  hai người đã là  chồng hắn nhốt Lâm Hiểu Huyên vào nhà kho! Mặc cô nói bao nhiêu hắn đều tức giận .Ngày thứ hai sau  thành  chồng hắn liền đi công tác  tuần ở nước ngoài… Hiển nhiên không  tuần trang mật!Lâm Hiểu Huyên bị hắn mỉa mai, ђàภђ ђạ không vì thế  yếu ớt, khóc lóc trước mặt hắn.  ngày cô  lớn mật cãi tay đôi khiến hắn  tức giận hơn! Bạn đang đọc truyện tại <a href=”https://Novel79.Com/”>Novel79.Com</a>Đứa bé  bụng không phải của hắn, đêm hôm  ở Hoành Điếm Khương   người bỏ thuốc vào ly nước của Lâm Hiểu Huyên, sau  mặc kệ cô tìm đàn ông  giúp mình thoát khỏi cơn ngứa ngáy nóng ran  cơ thể!Đúng như hắn nghĩ, Lâm Hiểu Huyên mang bầu. Ngốc nghếch nhất chính là tưởng hắn là người cùng cô qua đêm.Hắn thoả mãn vì  đứa bé từ  trời rơi   lợi dụng…  tiệt… Người đàn bà này lại  lần bảy lượt đi ***, khiến hắn rất tức giận!Tay cầm   gọt quả sắc nhọn kề  cổ Lâm Hiểu Huyên  thêm mất khống chếNgoài cửa Tiểu Tuyết đã gọi bác sĩ tới nào ngờ vừa  cửa đã   màn này khiến ai nấy đều trợn mắt sợ hãi!Khương  định Gi*t  sao?Bác sĩ bước từ từ tới gần nói”Khương tiên sinh, Lâm tiểu thư đang rất nguy kịch. Mau buông    chúng tôi cấp cứu.””Cô ta  đi chẳng phải tốt sao?” tích tắc… Máy báo nhịp tim đang dần không ổn định, liên tục kêu báo bệnh nhân đang nguy kịch, nhịp dây  máy đang nhấp nhô cao thấp bắt đầu hạ … Lâm Hiểu Huyên sắp tắt thở!