Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

đứng bên cạnh cao lớn vạm vỡ, trông chả khác gì gà bé bỏng. chẳng mấy đến , chỉ sinh thêm gái mới xuất hiện. Mỗi lần tới, lại hết lời khen ngợi các xinh xắn. Nhưng chưa bao giờ khen lấy nửa lời.

Dì xua tay đuổi dân làng về, việc tự giải quyết được. Đám người thở phào hớn hở bỏ đi, tránh né chuyện xui xẻo tránh tà. Bố vẫn nằm bất động giữa sân.

Khóe mắt chẳng gợn buồn, trái hẳn với đang khóc lóc thảm thiết: “Mất đi chỗ dựa rồi!”

“Đàn ông có gì đáng nương tựa?” Giọng lạnh tiền. “Có đây – trạng nguyên chị, lo gì có chỗ dựa mai sau?”

Lời đ/á/nh thức . chạy vội vào bế thốc ra, chân đ/á một cước đ/au điếng: “Dì ơi! Mặt bị q/uỷ sứ này làm phỏng, giờ mưng mủ rồi. làm sao?”

cúi xem vết thương của , lắc đầu: “Chồng mày do nó hại. Mặt chẳng tay nó làm. Bốn oán sát đang trêu ngươi đây. Chúng muốn đoạt mạng .”

“Oán sát? Bốn nhỏ yểu mệnh đó sao?” Giọng run run, nhưng nghe gặp nguy, bỗng gào lên hổ dữ: “Chúng nó mà hại được ? Sống đã là đồ lỗ vốn, ch*t m/a ra m/a q/uỷ ra q/uỷ! Dù có tr/eo c/ổ t/ự v*n hóa thành q/uỷ dữ, gi*t chểt được bọn chúng!”

siết ch/ặt trong vòng tay giữ vật ngàn năm. “Đứa nào động đến tao, dù là m/a ch*t!”

Q/uỷ sợ kẻ hung tàn, rắn sợ gậy dài. Nhìn , chợt hiểu: kẻ á/c còn đ/áng s/ợ hơn yêu m/a.

M/a q/uỷ sống chưa hẳn đã x/ấu. Nhưng kẻ x/ấu ch*t ắt thành q/uỷ càng đ/ộc hơn.

Mụn mủ trên mặt rỉ thứ dịch vàng nhầy nhụa, tựa nước mũi đặc quánh.

“Bắt bé này liếm vết thương.”

Ánh mắt lạnh tựa băng giá xuyên thấu người .

Tùy chỉnh
Danh sách chương