Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tất cả cung nhân quỳ rạp, run rẩy đáp lệnh.
Cảnh lại ta lần nữa.
Ta vẫn ngồi im tượng gỗ, lạnh nhạt hắn không hề tồn tại.
Cảnh hừ lạnh một , mặt mày đen sầm rời khỏi Cảnh Nhân cung.
25
đầu hạ sang giữa hạ, gắng gượng đến thu.
Cảnh để lại luôn dõi theo ta từng .
Ta đành gác lại mọi kế hoạch.
Lần gặp lại hắn, là trong yến tiệc Trung Thu.
Trong Thái Cực điện, xướng lễ vang lên: “Sứ giả đến—!”
Cuối tháng Sáu, đột nhiên xâm lấn, bị quân Đại Lương đẩy lùi trăm dặm.
Giờ đây nhân dịp yến Trung Thu, họ đến đàm phán cầu thân.
nhạc lễ vang lên, một đoàn .
Đi đầu là một nữ tử mười tám tuổi, dung mạo tuyệt sắc, ánh kiên định không chút sợ hãi, đầy rạng rỡ.
Dáng vẻ … giống hệt ta khi vừa mới gả cho Cảnh .
Trước điện, sứ giả cúi lạy:
“Quốc chủ cảm phục Đại Lương hoàng đế nhân anh minh, đặc biệt sai hiến dâng công chúa tôn quý nhất – Lan Y – bày tỏ thành ý cầu hòa.”
Ta đưa Cảnh ngồi cửu long tọa trong long bào màu đen.
Chỉ hắn giơ chén rượu, cười đáp:
“Đây là phúc phần của trẫm. nay Đại Lương và kết giao đời đời, vĩnh viễn không binh đao.”
Quần đồng thanh hô vạn tuế.
Ta chuyển ánh sang Tô Kỳ Nhi, chỉ nàng ta hô hấp đều đặn, vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt.
Chỉ khi nâng chén rượu lên môi, áo khẽ nâng che đi vẻ lạc lõng khóe .
26
Việc tiếp đón Lan Y công chúa đều do ta phụ trách.
Vì nàng rất hay lui tới Cảnh Nhân cung.
Lâu dần, nàng còn giấu giếm gì với ta.
“Hoàng , chỉ có là đối xử tốt với nhất trong cung này.”
Lan Y ngồi cạnh ta, chân thành nói:
“ A Chiêu từng nói kinh đô phồn hoa mộng, cũng thường thôi. muốn về , không có tường thành cao này.”
Nàng lại nói: “Hoàng là kết tóc thê tử của hoàng thượng, sao ngài lại không sủng ái chứ?”
Khuôn mặt ta hơi cứng lại.
nhận mình lỡ lời, Lan Y vội vàng xin lỗi: “Là nói sai .”
Ta khẽ mỉm cười: “Không sao.”
Lan Y ôm lấy cổ ta, lại tò mò hỏi tiếp:
“ A Chiêu nói, tiết Thất Tịch, nam nhân đây sẽ thả hoa đăng cùng mình thương. Bao lâu nữa thì đến Thất Tịch vậy?”
Ta đáp: “Tiết Thất Tịch đã qua .”
Lan Y hơi tiếc nuối, chỉ trong chốc lát, nàng lại hỏi:
“Vậy và hoàng thượng có cùng nhau đi thả đèn không?”
Ta nghẹn lời, cố gắng nặn nụ cười: “Chưa từng.”
Nghe vậy, Lan Y chau mày thì thầm: “Thật kỳ lạ.”
Một cơn đau âm ỉ bụng khiến sự chú ý của ta bị phân tán.
Cũng vì , ta không kịp suy nghĩ sâu hơn về bốn chữ “thật kỳ lạ” mà nàng vừa nói.
27
Sau khi Lan Y nhập cung một tháng thì được phong làm phi.
Nàng vẫn rất thích tới chỗ ta.
Khác với thời gian đầu, hiện tại trong Lan Y ngập tràn hạnh phúc.
“Hoàng thượng ngày nào cũng đến gặp muội, dạy muội viết chữ, dẫn muội cưỡi ngựa, còn cùng làm món ăn nữa đó.”
nữ tử ngây thơ trong sáng chìm đắm trong ôn nhu, ta lại biết nên mở miệng nhắc nhở nào.
Ta sợ nàng cũng sẽ theo vết xe đổ của ta…
lời chưa kịp nói , bỗng nghe ngoài cửa truyền cung nhân bẩm báo:
“Hoàng thượng giá lâm ——!”
Ta im lặng đứng dậy hành lễ.
Nam nhân kia nhẹ nhàng nâng Lan Y bên cạnh dậy.
“Hoàng đang mang thai, cần tĩnh dưỡng. Sao nàng cứ tới làm phiền nàng ?”
Tuy là trách mắng, giọng lại dịu dàng đến cùng cực.
Lan Y phụng phịu trách móc: “ chỉ là ai đến thăm hoàng , thương xót nàng nên mới…”
Giọng không lớn, rơi lòng ta lại khắc cốt ghi tâm.
Cảnh lại dịu giọng trách vài câu, quay sang ta: “Hoàng hãy an tâm dưỡng thai, sau này trẫm sẽ lại đến thăm nàng.”
Nói đoạn buồn thêm, dắt Lan Y rời đi.
28
Cuối thu, tiết trời đột nhiên chuyển lạnh.
Một cung nữ Vĩnh Hòa cung vội vã chạy đến báo tin:
“Hoàng cứu mạng! Lan phi xảy chuyện !”
Trái tim ta bị bóp chặt!
kịp nghĩ nhiều, ta lập tức kéo thân thể nặng nề chạy về phía Vĩnh Hòa cung.
Chỉ Lan Y đang nằm sấp bên hành lang lầu gác, vươn cố với lấy một con mèo nhỏ.
Con mèo tròn bàn kia đầy căng thẳng.
Một cảnh tượng quen thuộc đột ngột ùa về trong ký ức ta.
chân ta bất giác khựng lại.
Lan Y vô tình quay đầu lại, trông ta, mừng rỡ gọi: “ đến à?”
Ta mơ hồ đến gần: “Ta nghe nói…”
Lời còn chưa dứt, biến cố bỗng ập tới!
Lan can bên cạnh Lan Y đột ngột long , thân thể nàng ngã nhào xuống dưới!
“Cẩn thận!”
Trái tim ta ngừng đập!
Bản năng vươn kéo lấy nàng, chỉ kịp chạm ngón Lan Y trượt qua.
Ngay khoảnh khắc , một quát mang theo phẫn nộ vang lên phía sau——
“Lan nhi!”