Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
51
Trở về kinh thành, ta toàn ngã bệnh.
Dù dùng dược liệu tốt đâu cũng vô ích.
Thái y quỳ dưới đất, run rẩy : “ bệnh tình, thần đẳng dốc toàn lực, nhưng ngặt ưu tư quá độ, uất kết khó giải.
Hơn nữa nay còn ý cầu sinh, thần đẳng thật lực bất tòng tâm. Bệ hạ, xin tiếc thương!”
nghe vậy, thân hình chao đảo, trên mặt toàn kinh hãi cùng bi thống.
“ giữ các có ích gì? Cút!”
Đám thái y lăn lê bò chạy.
bước bên giường ta, tràn đầy hiểu: “ giết , liền hận vậy sao?”
Ta cố sức mở , hỏi ngược : “ , còn nhớ lúc thành hôn, hứa những gì với ta ?”
, , ta biết có chí hướng lớn, đợi ta đạt được sở nguyện, ắt sẽ trả mảnh trời rộng.
ngẩn ra thoáng, rồi đáp: “ quên.”
Hốc ta hơi đỏ, giọng mỏng manh, đứt quãng:
“ đầu ta biết, nhà họ Thẩm quân cờ tay , ta cam để sử dụng, ta .”
“Nhưng tình ý ấy sớm tan biến vô số lần giẫm đạp. , tự hỏi mình, từng ta chưa?”
“Trước kia ta, chẳng qua dựa vào thế của Thẩm gia; nay ta, chẳng qua sợ đại ca ta nắm binh sinh khác.”
“ , căn bản hiểu người gì.”
thể tin được, lắc đầu phủ : “, , .”
“ ta, vậy sao dung túng Tô Khỉ Nhi hết lần này lần khác làm nhục ta?”
giải thích: “Đó cảm được lạnh nhạt của , mặc bị ta vô lễ, cầu , tỏ yếu thế với !”
Thật nực cười biết bao.
Ta bật cười khẽ: “Nếu vậy, sai người đặt xạ hương cung ta, cũng ta tỏ yếu thế với sao.”
lập tức á khẩu.
mệt mỏi quét , ta hít sâu, nhắm .
để câu: “ , sau khi ta chết, có thể để ta nhập hoàng lăng .”
52
Ta mơ giấc mơ rất dài.
mơ, ta nhành đào tặng.
Cũng thanh kiếm Niệm Vân đưa.
càng cùng hứa hẹn đời đôi.
Lúc đăng cơ, ta liền theo đại ca rời Sa Hoa thành.
Bình minh ló rạng, lá cây khẽ lay động gió.
Ta và đại ca sóng vai cưỡi ngựa, tiếng vó đều đặn phá tan yên tĩnh của buổi sớm.
Bất chợt, phía trước vang lên tiếng vó dồn dập xa gần.
Ta ngẩng đầu, thấy nam tử áo trắng phi ngựa , tà áo tung bay.
kéo cương, đứng vững trước mặt ta.
Ánh nhìn ta chăm chú, nụ cười ấm như ánh mặt trời.
“Phu nhân, ta đợi lâu lắm rồi.”
— Hết —