Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tăng xong, tôi cảm thể lực sung mãn, uể oải.
Cúi xuống moi tinh hạch trong zombie, nhét vào .
Thấy ánh nghi hoặc của cô gái, tôi giải thích: “Thứ này gọi là tinh hạch, kích phát dị năng, giúp đối phó zombie. Ai giết zombie thì lấy tinh hạch, tìm nơi an rồi thử kích hoạt. À, tôi tên Trần Tô, cô?”
Cô ấy ngập ngừng: “Tôi tên .”
Chúng tôi rời tầng ba. Tầng ngổn ngang, dấu vết giao chiến rõ, zombie đã quét sạch, chỉ bốn xác .
Tôi moi tinh hạch, chia cho cô ấy viên: “Nhặt được, chia đôi nhé.”
Cô ấy xúc động lấy.
Chúng tôi tiếp tục đi xuống, nhanh chóng tới .
Nép trong cầu thang, thì thào: “Là A Duệ…” Bạn trai cô ấy.
nhuộm tóc vàng đang cùng vài kẻ sống sót la hét chạy trốn, hề phản kháng.
sắp khóc nữa.
Tôi liếc dao phay trong cô ấy: “Bên trái kia con zombie lẻ, động tác chậm, mềm yếu. Cô chém nó được ?”
Cô ấy cắn môi, hồi lâu, mới gật: “Tôi… tôi thử.”
Tôi gật, siết đại trong , lao thẳng .
mười ba con zombie, đứa nào cũng chậm như ông già tám chục.
vẻ nhiệm vụ… thể vượt chỉ tiêu rồi.
Chỗ A Duệ trốn zombie càng nhiều. chui sau cây cột, ném bình hoa hét: “Cút đi, lũ quái vật chết tiệt, cút ngay!!”
Tôi lặng lẽ vòng sau , lia chém hạ con zombie, thừa lúc gào thét thu hút sự chú ý, giải quyết thêm ba con nữa.
Trong lúc tôi liên tục hạ năm con, cũng gào lên, chém chết con zombie nữ kia.
Cô ấy ôm dao phay, dựa tường thở hổn hển, nét mặt từ sợ hãi chuyển sang bàng hoàng khó tin.
Hệ thống nhắc: Chúc mừng ký chủ, 3 điểm ẩn. Khóe môi tôi cong lên, tâm trạng cực kỳ tốt.
Bất ngờ, từ cửa cầu thang vang phát súng. con zombie đổ rầm dưới chân tôi.
Cố Tiêu giơ súng, quét quanh , cuối cùng dừng trên tôi, giọng trầm khàn: “Năm con zombie này… đều do cô giết?”
Tôi liếc tiến độ thiếu chút, bực dọc ngẩng: “Ừ.”
Cố Tiêu nhướng mày, mặt thoáng chính sắc: “Cô thật bản lĩnh.”
Tôi chưa kịp đáp, Lâm váy trắng tinh khôi, nép sau lưng ta, khẽ nắm vạt áo, lí nhí: “Trần Tô… lúc nào cũng bạo lực. Em chỉ quá sợ nên ép chung, chịu đủ kiểu ức hiếp…”
Đôi cô ta đỏ hoe, tội nghiệp vô cùng.
Trong khi tôi thân nhuốm máu, tóc bết, cầm đại , trông như ác quỷ chui từ địa ngục.
So với bên, siết nắm đấm, dứt khoát: “Ghê tởm thật. Em gái yên tâm, Cố và bọn , sẽ để nó bắt nạt em nữa!”
dứt lời, tôi bất ngờ vung , ném đại thẳng về phía .
Lưỡi khổng lồ xé gió rít gào, hoảng loạn hét toáng, ngã bệt xuống đất.
“Phập” tiếng. Âm cắm vào thân thể vang lạnh lẽo.
Mồ hôi lạnh túa , run rẩy quay … thấy con zombie áp sát sau lưng, miệng đầy máu lao tới.
Tôi đi tới, rút , cúi cái, mặt vô cảm.
Rồi bật cười.
bốn con zombie, tôi nhanh chóng dọn sạch bộ.
Nhiệm vụ hoàn thành, tôi cùng hội hợp.
Cố Tiêu bước xuống cầu thang, tôi lần, rồi bảo : “Đứng lên, chuẩn rời đi.”
len lén liếc tôi, lắp bắp: “Xin… xin lỗi.”
Tôi phớt lờ.
Mọi chuẩn rời thì Lâm lao đến cạnh Cố Tiêu, thì thầm mấy câu.
Cố Tiêu rút dao găm, bổ thẳng zombie, moi viên tinh hạch ánh xanh nhạt.
tròn : “Thật sao? Em gái, giỏi quá, sao em biết vậy?”
Lâm ngước Cố Tiêu, cười khẽ: “Em… hình như cảm được năng lượng. Tinh hạch này chứa năng lượng, thử uống xem.”
Tinh hạch mềm, ngoài bọc màng mỏng, trong là dịch xanh lục.
Cố Tiêu ghê tởm, chọc thủng màng, nuốt gọn.
Ánh lóe sáng lạ thường, siết chặt nắm .
“Quả nhiên.” gật, khen khẽ: “Em làm tốt lắm.”
Nói xong, moi viên, đưa Lâm : “Của em.”
Cô ấy xúc động .
Cố Tiêu quay sang đội viên: “Đào bộ tinh hạch trong zombie .”
dứt lời, cả nhóm quét sạch chiến trường.
“Khoan đã.” Tôi đứng dậy, lạnh lùng Cố Tiêu: “ 13 con zombie, chúng tôi giết 9, các chỉ giết 4. Dựa vào đâu mà bộ tinh hạch đều để các lấy?”