Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tới lượt với mẹ là đau bụng kết quả là mẹ đưa bệnh viện Bác sĩ chạm cũng hỏi đau gật đầu theo từng chỗ hỏi khó chịu ở ngực cũng bảo là
Cho đến khi đẩy phòng mổ mới nhận gì đó nhưng đã quá muộn
Khi tỉnh khi gây mê thấy Trần Hoài Chi bên cạnh giường với ánh mắt khó tả
“Sau thể làm phi công nữa ”
Ngày hôm đó Trần Hoài Chi đã tha thứ cho nhưng cũng từ ngày đó mất một đoạn ruột thừa
Có lẽ sợ buồn Trần Hoài Chi rời khỏi giường suốt gần nửa tháng chăm sóc cẩn thận
Cậu còn chu đáo hơn cả mẹ
11
Cơ thể Trần Hoài Chi chậm phát triển nhưng đầu óc trưởng thành sớm
Đến tận tuổi dậy thì mới hiểu tại mỗi lần trêu Trần Hoài Chi gả cho sẽ giận đến đỏ mặt tía tai
Hồi đó là duy nhất xem lời đùa là sự thật nên đã bảo với mẹ rằng cưới Trần Hoài Chi Mà thật cũng chẳng thể nào gả cho
Mẹ đùa rằng hỏi thích mẫu như thế nào
“Cao to trai học giỏi nấu ăn ngon dù thì con cũng thích ”
Ý đầu ngón tay mỗi ý đều trái ngược với Trần Hoài Chi
Ừm cố tình mà Ai bảo tỏ thái độ như chứ Rõ là cũng tệ chẳng hồi cũng bảo sẽ gả cho
Kết quả lúc mở cửa thì thấy đang nhà Ánh mắt hờn tủi và đầy tổn thương Giọng điệu giận dữ:
“Tống Vi Vi tớ đã lầm ”
“Thì bao nhiêu năm qua đều là do tớ lầm lẫn”
Ngày hôm Trần Hoài Chi đến lời tạm biệt với Cậu rằng chú Lục với dì Trần sẽ nước ngoài đầu tư phát triển
Sau đó mẹ Trần Hoài Chi đã ầm ĩ kêu dì Trần dẫn bác sĩ dinh dưỡng
Trần Hoài Chi bảo căng mắt mà chờ xem ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà tây chớ vội mừng
Cậu còn bảo phụ lòng bảo là kẻ ngốc
Tôi nổi điên chặn hết tất cả thông tin liên lạc của luôn
Năm đó chúng mười lăm tuổi
Đã mười năm trôi qua
Chờ chờ đợi đợi đã còn giận nữa mà suýt chút quên luôn cả
12
Tôi đang mặt
Đường nét khuôn mặt vẫn như cũ nhưng từ khí chất đến dáng đều đã thay đổi
Có những lúc cú đấm của thể hạ luôn năm những lúc thì
À mà thật xạo đó
Không thể nổi khùng mặt quen Cho dù da mặt dày cũng thể lên cơn
Bởi nên gì ngạc nhiên khi mẹ bảo ăn diện thật
Hóa ai cũng biết chỉ u mê
Tôi niết nhẹ vành tai lúng túng
“Ờ thì đã lâu gặp”
Cậu khẽ thở dài:
“Cũng đúng nếu chờ thêm thời gian nữa chắc đã quên tớ luôn”
Tôi nghẹn họng
Mợ nó thằng nhãi
Tôi: “Nếu biết rõ hôm nay sẽ gặp tớ thế mặc thành cái kiểu ”
Cậu : “Không còn cách nào khác hoàng tử thề sống chết theo gu thẩm mỹ của công chúa loài rùa mà”
Tôi: “…”
Cũng cần thiết như
Tôi dùng thìa khuấy cốc cà phê
“Cậu cũng bắt xem mắt ”
Hai chúng đều là những kẻ lưu lạc thế giới
Hồi nhỏ cùng đánh mông lớn lên cùng giục cưới
Ai ngờ cũng chả thèm nghĩ ngợi cất tiếng:
“Tất nhiên là tớ tự nguyện”
“……”
Tôi ngừng thở mịa nó luôn
“Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây”
Nói xong gồng tay lên khoe cơ bắp của
“…”
Này em ấm ức mười năm chỉ chờ giây phút thôi đúng
Tôi chằm chằm lâu tại thật cũng biết gì
Thật khó để diễn tả
“À tớ về đây”
“Lát nữa ăn”
Hai giọng cất lên cùng một lúc
Cậu nhíu mày vui :
“Cậu thế tớ là đối tượng xem mắt của đấy thậm chí với tớ mà còn ”
Tôi thật lòng thật :
“Thì lần nào xem mắt thành công ”
Mỗi lần xem mắt đừng đến ăn cơm rượt đánh đã là may lắm
Nguyện vọng lớn nhất của là bước khỏi quán cà phê với khuôn mặt lành lặn
Cậu khẽ cong khóe môi trông vui vẻ
“Sao thể so sánh mấy đó với tớ ”
Mười năm như một vẫn tự tin ngàn lần như
Cậu đang suy tính gì đó ôm lấy khuỷu tay
“Ừm thì cứ dù cũng ngăn Thế lúc tớ gặp dì tớ sẽ là tại thích tớ”
“…”
Cậu khom lưng sát gần
“Cậu cũng dì mắng ”
Không còn nghi ngờ gì nữa Nếu mẹ biết rằng thích đứa rể hảo của bà chắc bà sẽ đem làm thịt xào măng luôn
“…”
“Xem như giỏi”
Tôi mang túi thầm mắng bước lên xe”
13
Nếu biết tương lai thì thà mẹ đem nấu măng còn hơn ăn cơm với
Sau khi ăn món Nhật xong đưa về đến cửa nhà
Điện thoại của chúng đổ chuông cùng một lúc
Giọng của dì Trần với mẹ phát điếc cả tai
“Trần Hoài Chi dám mặc kiểu đó con c h ế t với mẹ”
“Tống Vi Vi con mặc giống chút ”
“…”
“…”
Trong vô số lời hả hê nhạo của mấy đứa bạn gửi cuối cùng cũng tìm nguyên nhân
Thì buổi hẹn hôm nay của và Trần Hoài Chi đã lén
Video lén mấy cư dân mạng hóng hớt đăng tải lên một trang mạng xã hội chuyên chia sẻ video ngắn
Mới chỉ vài giờ đã đạt gần một triệu like
Trong video chúng cùng đến chiếc xe thể thao mui trần màu vàng sáng mù mắt của
Dưới ánh đèn xe là đôi giày Chelsea vàng của và chiếc áo Vượng Tử bó sát màu đỏ của
Ảnh full HD che
Trong vài giây cuối cùng khuôn mặt của chúng còn phóng to nữa chứ
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha]
[ Mới đầu năm tinh thần đã bất ]
[ Siêu xe gái xinh trai theo xu thế những yếu tố hot đều lồng ghép video ]
[Sao mời nữa Tinh thần của đủ cứng ]
[Tôi là trong ngành đang nghĩ một video hợp mốt như ]
[Thế giới bên ngoài đã phát triển tới level ]
[Giật tỉnh dậy thôi ngủ tiếp]
[Này gọi là gì nhỉ trời nóng để giải nhiệt một chút]
[Ha ha ha ha nhiều đến nỗi đau dày]
[Sao bạn nhạo khác chứ Như trốn trong chăn như mà ]
Tôi: “…”
Còn mặt mũi c h ế t liền
Những bối rối ngượng ngùng khi gặp lập tức quăng đầu Tôi kiềm nữa nghiến răng nghiến lợi hét:
“Trần Hoài Chi”
Đều là do đòi ăn cơm
Còn lái chiếc xe chói mù mắt như
Người đàn ông chột sờ mũi ánh mắt lập lòe
Thấp giọng ậm ừ:
“Sợ cái gì đây cũng lần đầu lên TV ”
“…”
Bình tĩnh bình tĩnh thể mất mặt thêm nữa mẹ hiện giờ chắc dùng ngón chân cũng biết nguyên nhân tại lần nào cũng xem thành công
Lần bà tác hợp hai chúng nếu còn quậy thêm nữa chắc chỉ mắng mà còn ăn đập
Càng khủng khiếp hơn chắc là mấy buổi xem mắt chắc sẽ trào tới như thác lũ
Mợ nó
Sắp thể bình tĩnh nữa
Tôi đột ngột đưa tay nắm lấy cà vạt Bởi vì báo cứ ngơ thế là khuôn mặt đàn ông chợt phóng to mắt
Trán chúng chạm thứ gì đó mềm mềm lướt qua khóe môi
Vẻ mặt đàn ông sững sờ Trước khi kịp gì đã đau đớn hét lên:
“Trần Hoài Chi chết chắc”
Giây tiếp theo
Lòng bàn tay ai đó nhẹ nhàng đặt lên trán mang theo hương quýt nhàn nhạt giọng bất đắc dĩ:
“Ừm ừm đều là của tớ”
Tôi ngẩng đầu gằn từng chữ một:
“Trần Hoài Chi chịu trách nhiệm”
Tôi biết mạch não hoạt động thế nào mà giật đó từ vành tai đến khuôn mặt đều chuyển sang màu đỏ mắt quanh quẩn
“Hơi nhanh nhưng chắc vẫn nhỉ”
Tôi lấy tay đánh một phát
Vậy mà nhanh là đồ trách nhiệm
Chậm nữa chắc cái mạng nhỏ của chắc mất luôn
Tôi dõng dạc :
“Khi về nhà rằng thích tớ Dù lớn đến tuổi chắc đánh nữa ”
Về việc giải thích với dì Trần thì đó là chuyện của
Khuôn mặt từ đỏ sang trắng từ trắng sáng xanh Mất mát xen lẫn tức giận giống y chang cá nóc
“Thế tớ đánh thì ”
Bần đạo tính tới
Tôi ngó nghiêng dáng vẻ của dịu giọng :
“Giờ da dày đánh ít đau”
“…”
Cậu lạnh:
“Tống Vi Vi đầu heo đúng Rõ ràng cách hơn chẳng thể chúng đang thử tìm hiểu ”
“…”
“Nói như thì mọi chuyện sẽ thôi”
“Còn giúp khỏi xem mắt nữa”
Tôi yên lặng bổ sung
“Đều là do tự đề xuất đến lúc đó đừng làm như kiểu tớ ép buộc ”
Cậu day day thái dương khóe mắt giật giật:
“Lại ý gì đây”
Tôi khẩy:
“Ha ha”
14
Tôi đã với mẹ những lời Trần Hoài Chi đã đề
Ừm thành công thoát khỏi kiếp nạn
Mẹ rạng rỡ bà bà biết chắc chúng sẽ mà
Tôi thấy chẳng mới hồi nãy còn mắng
Vậy nên giận Trần Hoài Chi vẫn hợp lý
Đã đêm muộn nhưng vẫn ngủ Tôi lướt internet thấy một bình luận nổi bật thích hợp với cảnh
Thế là chép nó xong đăng lên vòng bạn bè:
“Lãng mạn thật sự là siêu xe mà là xe điện mặc kệ gió mạnh vẫn thể nghiêng đầu chuyện”
Thật là ghen tị với những ai biết lái xe
Vì khả năng lái xe khuyết tật của mẹ bảo chỉ thể chạy xe điện mà thôi
Chưa hai giây đã một thông báo đỏ hiện lên
Bình luận của Trần Hoài Chi:
“Sau đó bởi vì đội mũ bảo hiểm nên hai đã giao thông hốt phạt 600 ngàn”
Tôi: “…”
Vừa mở miệng là nghiệp nhất nên chùa quyên góp công đức