Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi lùi lại, tránh xa Kiều Vi, trông cô ta đáng sợ.
“Ai nói thế, hoàn toàn vô lý!”
“Tôi không biết, c.h.ế.t luôn có tiếng lòng nhắc tôi. Không biết có vô lý không, ngửi mùi của cậu, tôi thấy rất thơm. cậu cho tôi cắn miếng nhỏ đi, từ lúc c.h.ế.t giờ tôi chưa ăn gì, đói lắm.”
“Đừng lại gần tôi, nếu không tôi không khách sáo đâu!”
Kiều Vi mặt mũi dần trở nên dữ tợn, móng dài ra, răng sắc dao.
Tôi co rúm né tránh, sợ nỗi tóc gáy dựng đứng.
luồng gió lạnh thổi qua, cả người tôi cứng ngắt, không nhúc nhích được. Kiều Vi đang gặm đùi gà, chẳng mấy chốc cánh trái của tôi chỉ trơ xương.
Ban tôi đau mức gào thét, đó tê liệt, há mồm cá sắp , không kêu được nữa.
Kiều Vi biến mất.
Toàn thân cô ta phát ra ánh vàng, dần suốt tan biến.
“Triệu Vũ, cảm ơn đãi ngộ , tôi đi thai , cậu tốt bụng.”
Đó là lời cuối của Kiều Vi trước biến mất. Chỉ cô hoàn toàn không , tôi mới cử động lại được.
Nhìn cánh trái chỉ xương, tôi muốn khóc mà không thành.
Cửa tiệm xăm tự động mở, tôi thử bước ra, không ngờ thoát được, vội vàng chạy đi.
Không biết chạy bao lâu, tôi đ.â.m vào rào chắn suốt, ngã sóng soài.
Dò xét xung quanh, rào chắn chỉ giam giữ mình tôi, người qua đường vẫn đi lại bình thường.
2
Ngày thứ hai.
Tôi lang thang phạm vi có thể, tìm kiếm người cổ rắn sư tử đám đông, tìm được người tôi sẽ sống lại.
đây có con người không?
Cổ rắn sư tử?
Tôi đau , nghĩ đây là ám hiệu có ẩn ý gì, không chỉ đơn giản mặt chữ.
Nghĩ mãi cả đêm không ra.
Sáng hôm , tôi gặp lại người quen Lâm Uyên vợ Ngô Sanh, cùng… tiểu tam Thác Tô .
Có lẽ từ “tình nhân” nghe hơn. Tôi biết không nên bận tâm cách gọi, không kìm được.
Vấn đề là ba người dù cũng c.h.ế.t , chẳng khác gì tôi, đứng dưới nắng không có bóng. Để không bị phát hiện, tôi luôn đi bóng râm.
“Triệu Vũ, chúng tôi đợi cậu lâu .”
“Cuối cùng cậu cũng .”
“Cậu c.h.ế.t thế nào? chỉ xương trắng vậy?”
Ánh ba người lấp lánh ngốc nghếch giống nhau, đúng là “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”.
Thác Tô là người tiên tìm tôi. Vừa bước vào, tôi đã ngửi thấy mùi không đàn bà đứng đắn, vẻ mặt đỏm dáng thỏa mãn cuộc tình vụng trộm khiến tôi hiểu ngay.
“Tiệm xăm của cậu nổi tiếng lắm, tiền tôi không thiếu, mục đích chỉ : hiệu nghiệm. Tôi muốn chiếm trọn trái tim bạn trai, tôi lên giường với anh ta là để cưới, à không, là để yêu đương.”
“Hiểu , nếu xăm của tôi không hiệu nghiệm, tôi đền gấp ba. Danh tiếng tốt là do khách truyền miệng, yên tâm đi.”
Nhìn mười triệu tệ của Thác Tô đập lên bàn, không tham thì phí mất hào phóng của cô.
Để đảm bảo hiệu quả, tôi thêm vài giọt dầu trinh nữ vào mực xăm, đây là bảo bối của sư phụ để lại, bình thường tôi không dùng .
dặn dò cách dùng những điều kiêng kỵ xong, Thác Tô vui vẻ ra về.
Tôi không hiểu nổi các cô gái bây giờ, lại thích đàn ông có vợ, thanh niên độc thân tôi không hấp dẫn ? Lên giường không sợ bị vợ cả bắt tại trận, bị lột đồ đánh giữa phố à?
Ân ái, chỉ yên tâm trên giường nhà mình.
Nghĩ vậy, tôi cũng buồn bã, các cô gái thà tiểu tam hơn nhìn đàn ông độc thân tôi.
Tối hôm đó ra phố uống rượu, gặp Tôn Lượng cũng đi mua . Thấy tôi mặc áo “Vũ Trụ Xăm”, đôi của anh ta bỗng tỉnh táo.
“ xăm hồ ly lạy hoa đào, có do cậu xăm không?”
“Đúng vậy.”
“Cậu biết Kiều Vi không?”
“Có chút ấn tượng, là khách của tôi.”
“Cô ta kể với tôi về cậu xăm, tôi cũng muốn xăm cái.”
“Được thôi, đã là Kiều Vi giới thiệu, tôi sẽ giảm giá cho anh.”
Lúc đó tôi quá, không để ý ánh u ám ý định g.i.ế.c người Tôn Lượng.
“Đi thôi, để nguội thì hỏng việc mất.”
“Mai đi, hôm nay tôi , sợ xăm không đẹp.”
“Không , tôi không ngại, tôi tin nghề của cậu.”
Khách không ngại, tôi cũng không tiện từ chối, lập tức dẫn Tôn Lượng về tiệm.
Tôn Lượng xăm chỉ là cớ, anh ta muốn g.i.ế.c tôi trả thù. Anh ta yêu Kiều Vi đắm, cô ta lăng nhăng, khiến anh đau khổ, ghét bản thân không thoát được.
lần ái ân, Kiều Vi lỡ miệng kể lung tung, Tôn Lượng ghi nhớ hết, mới biết được bí mật xăm.
Lưỡi d.a.o sắc nhọn kề vào cổ, Tôn Lượng kẻ điên, đang trên bờ vực sụp đổ.
“Nói cho tôi biết, để không yêu Kiều Vi nữa, để tống khứ con điếm đáng ghét ra khỏi tim tôi?”
“Trai gái tự nguyện, tôi biết được? xăm chỉ là chiêu trò kiếm tiền, gì có ma lực lớn thế?”
“Ý cậu là không lỗi của xăm, mà là lỗi của tôi? Là tôi thực yêu Kiều Vi ?”
Tôn Lượng mặt mũi không thể tin nổi, thậm chí hoảng hốt, cách giải thích càng khó chấp nhận hơn.
Ngô Sanh bước vào, chính là lúc chứng kiến , cô hét lên chạy đi báo sát. dù sát không , Tôn Lượng cũng không định g.i.ế.c tôi nữa. Anh ta bị dẫn đi tâm trạng tan nát, quay lại nhìn tôi với ánh không cam lòng hỏi: “ xăm chỉ là trò đùa thôi ?” Tôi bảo câu trả lời đợi anh ra tù, tôi sẽ xăm cho anh cái, lúc đó tự mình trải nghiệm sẽ biết có không.
tất cả mọi người rời đi, Ngô Sanh mới rụt rè bước ra từ góc phòng, nói rằng cô ấy để xăm . Cô vừa báo cứu tôi, giọng tôi cũng dịu dàng hẳn đi.
Dù không báo , tôi cũng tự tin rằng Tôn Lượng không thể hại tôi được.