Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Để trả nợ, bố tôi ép tôi gả cho anh Tần. 

Đêm tân hôn, tôi mở miệng gọi một tiếng ‘Anh Tần’, mà anh lại đẩy tôi khỏi rồi đóng sầm lại.

Tôi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng rút điện thoại , run rẩy gõ một dòng chữ:

“Sau cưới, chồng tôi đối xử với tôi rất lạnh nhạt, làm đây?”

Sau đọc hết một lượt cuốn tiểu thuyết [Gả nhầm hào môn, phía đường trải đầy hoa] và [Hào môn nghịch tập, phu nhân sinh một lúc mười tám đứa ], hai mắt tôi tối sầm lại.

Tôi không dám làm Tần phu nhân thêm một nào nữa.

1,

tắm mở , tôi vội vàng giấu điện thoại đi, ngoan ngoãn tựa đầu giường. 

Tôi ôn lại một lượt học được mạng trong đầu, “Phụ nữ biết làm nũng mới chiếm được trái tim của đàn ông”, “ động tác không người đàn ông nào có chối”. 

Tần Thâm bước tới, tôi nhanh chóng ôm lấy anh, nhẹ nhàng kéo áo choàng tắm người xuống.

Tên tiểu tử , lần tôi không tin tôi không quyến rũ được anh.

Không ngờ, Tần Thâm lại đẩy tôi , chỉnh lại áo choàng tắm cởi được một nửa, rồi quay người bước đi không chút do dự. 

Tôi sững sờ đứng đó, lấy điện thoại rồi run rẩy đặt một đống sản phẩm bổ thận tráng dương. 

Tôi mừng rỡ chui trong chăn, vui vẻ lăn lộn giường lớn.

Chủ đề nào đó Zhihu,”Cảm giác có một người chồng giàu có nhưng không yêu nào.”

Tôi trả lời một cách chân thành, “Sướng tiên luôn.”

2,

Tôi không yêu Tần Thâm. 

Anh không yêu tôi. 

Dưới sự sắp đặt của bố tôi, tôi và anh lên giường với nhau, anh vì danh tiếng của công ty nên đành cưới tôi.

Cái giá anh đưa quá lớn.

Số tiền đó không chỉ đủ để trả hết nợ cờ b.ạ.c của bố tôi, mà chữa bệnh tim cho em gái tôi.

Tuân theo nguyên tắc nhận tiền của người ta phục vụ người ta, tôi đêm không ngừng học hỏi, nghiên cứu rất nhiều tài liệu. 

thứ tôi tìm hiểu gồm có, [Cô vợ nhỏ của đại lão], [Gả nhầm hào môn, phía đường trải đầy hoa], [Hào môn nghịch tập, phu nhân sinh một lúc mười tám đứa ]. 

Mặc dù tôi không hiểu làm mới có sinh được một lúc mười tám đứa , nhưng dưới sự dạy bảo của tài liệu quý báu , bây giờ tôi có kha khá kiến thức để làm một chim hoàng yến.

Cuối cùng, chồng tôi để tôi không gối trong đêm tân hồn.

Không cả, mai tôi sẽ dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho anh

Ai bảo anh cho tôi tiền cơ chứ.

3,

Tôi đem đĩa bít tết làm cẩn thận đến mặt Tần Thâm.

“Anh Tần, đây là bữa sáng em làm cho anh.”

Tần Thâm nhíu mày.

Tôi thăm dò, “Anh Tần?”

Nghe xong, anh chợt giật rồi cầm d.a.o nĩa lên, cắt một miếng nhỏ nếm thử.

Tôi mong chờ hỏi, “ nào?”

Tôi học hỏi rất nhiều kết hôn, đảm bảo hương vị có sánh ngang với đầu bếp, vết bỏng tay vẫn đang đau âm ỉ đây .

bình thường.”

Tần Thâm đặt d.a.o nĩa xuống, lau miệng, sau đó bổ sung thêm một câu, “Lần sau không cần làm nữa.”

Nụ cười mặt tôi cứng đờ.

“Vâng, biết.” 

Tôi ngoan ngoãn đáp lại rồi quay người đi. 

đi chu đáo đóng ăn lại cho anh .

4,

Mặc dù lần nấu nướng thất bại, nhưng dù tôi nhận tiền của người ta rồi.

là tôi bắt đầu lấy lòng Tần Thâm bằng cách khác. 

Chẳng hạn cắn răng mua vài bộ váy xinh đẹp, trang điểm tỉ mỉ Tần Thâm trở về nhà, trông xinh đẹp đến mức có đi làm người mẫu luôn được.

Tôi đứng đợi ở , nhưng anh chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi đi thẳng lên lầu. 

Tôi không phục, đặt mua thêm mười bộ đồ ngủ gợi cảm. 

là Tần Thâm liền ngủ ở khách ba liên tiếp, không cho tôi mang nước cho anh. 

Tôi không cam lòng, kiên trì đứng bên ngoài gõ , cuối cùng chỉ nghe thấy tiếng khóa phát bên trong.

Thật là vờ lờ.

Tôi nghiến răng nghiến lợi, hôm sau, tôi lập tức vứt hết đống váy ngủ gợi cảm đi.

5,

Không cả, tôi tự ý thức được là một món hàng. 

Nếu kim chủ không thích tôi, vậy tôi thay đổi liên tục mới biết được anh thích cái gì.

là tôi không biết xấu hổ, hàng bám theo Tần Thâm, ngọt ngào gọi “Anh Tần ơi, Anh Tần à…” 

Tôi gọi nhiều đến mức ban đêm đi ngủ mơ thấy mấy chữ ‘Anh Tần’ bay quanh đầu.

Tần Thâm đột nhiên dừng bước, tôi không phanh kịp nên đ â m đầu lưng anh.

Đau quá! Một cơn đau buốt mũi xộc thẳng lên mắt, tôi lau nước mắt nghĩ: May mà đây là mũi thật.

Tần Thâm quay lại, không hài lòng nhìn tôi, “Đừng gọi tôi .”

“Hả?” Tôi ngẩng đầu nhìn anh, nghĩ ngợi một lúc, rồi thăm dò, “Tổng giám đốc Tần?”

“Tần tổng?”

Tần Thâm quay đầu bỏ đi, thuận tay đóng sầm lại.

Nguy hiểm thật, may mà lần phanh kịp.

Tôi vỗ n.g.ự.c khâm phục , suýt lại hỏng mũi rồi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương