Giới thiệu truyện

Bạn cùng bàn của tôi nổi tiếng là đẹp trai, lạnh lùng, đánh nhau rất dữ, và chưa bao giờ cho ai ánh mắt tử tế cả.

Tôi lúc nào cũng dè dặt khi ở cạnh cậu ta, chỉ sợ bất cẩn làm gì đắc tội vị nhân vật lớn này.

Cho đến một ngày chủ nhật, tôi lên trường để giúp bạn thân vẽ bảng.

Trong căn phòng vốn phải trống không ấy lại tụ tập đầy mấy nhân vật khó trị trong trường.

Cậu bạn cùng bàn cao lãnh của tôi ngồi chính giữa, vẻ mặt đắc ý:

“Có cái gì đáng để khoe chứ? Còn lâu mới đẹp bằng nhà Cẩn Nhất nhà tao.”

Tôi đứng ở cửa, không dám cắt ngang lời khoe khoang của cậu ta…

…vì Cẩn Nhất chính là tôi.