Ngồi tù sáu năm, Thẩm Nam Chi lén sinh cho Phó Đình Dã một đứa con gái.
Sáu năm trước, chỉ vì trời nóng mà cô bật điều hòa, “em gái ” của Phó Đình Dã liền bị sảy thai, sau đó còn mắc chứng trầm cảm sau sinh.
Trong cơn giận dữ, Phó Đình Dã đưa Thẩm Nam Chi vào tù:
“Giết người đền mạng, vào trong đó học cho rõ quy củ đi.”
Một lần “học” ấy là sáu năm. Và bên cạnh cô, cũng nhiều thêm một sinh mệnh quan trọng nhất.
Thẩm Uyển Tâm – con gái của họ.
Năm bị giam, cô mang thai. Người ta nói, chỉ cần Phó Đình Dã chịu mở lời, cô sẽ được thả.
Ba tháng đầu, cô gọi vô số cuộc điện thoại, nhưng anh chưa từng bắt máy lấy một lần.
Đến tháng thứ năm, luật sư của anh mới đến – nhưng chỉ để nhắn lại lời cảnh cáo:
“Thẩm tiểu thư, Phó tiên sinh nhờ tôi chuyển lời, chỉ cần cô ngoan ngoãn chuộc tội trong tù, sáu năm sau anh ấy sẽ đến đón cô.”
Nhưng Thẩm Nam Chi không hiểu mình có tội gì phải chuộc. Chỉ là bật điều hòa thôi, mà lại thành tội ác tày trời?
Suốt sáu năm, Phó Đình Dã chưa từng đến gặp một lần.