Cuối tuần đi xem mắt.
Đối phương lại là thầy giáo dạy Vật lý thời cấp ba mà tôi từng sợ nhất.
Tôi lập tức xoay người bỏ chạy.
Thầy lại gọi tôi lại, còn tha thiết tỏ tình:
“Thầy đã thích em từ lâu rồi, rất muốn trở thành người một nhà với em.”
“Gì cơ? Khi em còn là học sinh, thầy đã có suy nghĩ đó rồi à?”
Thầy nghiêm túc gật đầu.
Tôi thấy buồn nôn hết sức, đang định mắng thẳng mặt.
Thầy lại lôi ra một tấm ảnh của một anh chàng đẹp trai:
“Em trai thầy, cao mét tám sáu, thu nhập hàng năm cả trăm triệu, có thói quen tập gym…”
“Thầy định giới thiệu hai đứa gặp mặt xem mắt?”
“Đúng rồi, em chắc còn nhớ nó? Nó từng là nam thần của khóa các em đấy.”
Làm gì chỉ là nhớ.
Anh ta từng là người tôi thầm thích.