Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày nay anh ta rất khổ sở, dù ngoài vui chơi không thể tập trung được.
…
Cuối tuần Phó Từ Sâm đón tôi dự tiệc, tôi chút gượng gạo ngồi ở ghế xe, cố gắng giữ khoảng cách với anh.
đường lên núi quá xóc, xe chạy qua một khúc cua gấp, tôi ngã nhào lên anh ấy.
Quần áo mùa hè vốn mỏng manh, tay tôi lại vô tình chạm giữa hai chân anh.
Phó Từ Sâm khẽ rên lên một tiếng.
Đầu óc tôi trống rỗng, nóng bừng như lửa đốt.
“Xin lỗi, em không cố ý.” Tôi vội vàng rụt tay lại, ngồi trở về vị trí cũ.
Phó Từ Sâm nheo mắt, mắt tràn ngập ý cười.
“Không , A , ngồi xích lại một chút.”
Anh ấy tay tôi, kéo tôi lại gần.
“Vừa em bóp anh hơi đau.” Giọng trầm khàn vang lên bên tai.
Tim tôi đập thình thịch, cố gắng giữ hơi thở ổn định.
“Vậy em xoa anh nhé?”
Mới vừa buột miệng thốt câu này, tôi hối hận.
mắt Phó Từ Sâm sáng lấp lánh, nụ đầy phong lưu vô cùng:
“ không cần thế .”
…
Phó Từ Sâm tay tôi, vừa bước đại sảnh, mọi mắt đổ dồn về phía chúng tôi.
“Kia không là bạn gái Phó thiếu, Thẩm Mộng ? ta lại cùng Phó tổng?”
“Không lẽ bọn họ chia tay ?”
“Thẩm Mộng này giỏi thật, hai đàn ông hàng đầu thủ đô đều bị ta dụ dỗ.”
“Nhà ta chỉ làm buôn bán gỗ, gặp được loại hào môn như vậy đương nhiên liều thôi. Mấy loại thủ đoạn quyến rũ ta, dù dạy chúng ta chúng ta không biết làm.”
Mọi xì xào bàn tán, dù tôi không nghe rõ đoán được phần nào.
Chắc chắn là ghen tị, đố kỵ các kiểu.
Phó Từ Sâm ho nhẹ một tiếng, mắt hờ hững lướt qua những đang bàn tán.
Mọi vội vàng né tránh mắt anh.
Tôi khẽ bóp tay anh ấy, hiệu anh ấy không cần để ý.
quay lại, tôi lại thấy gương âm trầm u ám Phó .
Anh ta bước nhanh đến chỗ tôi, đầu tiên là chào hỏi Phó Từ Sâm, đó lại nhìn chằm chằm tôi.
“ Nhi, em…”
“Gọi chị dâu.” Phó Từ Sâm ngắt lời anh ta.
Đáy mắt Phó lóe lên một tia giận dữ: “Anh, đừng đùa, ấy là bạn gái em.”
Phó Từ Sâm nhướng mày: “Không chia tay ?”
“Phó Từ Sâm, anh thật ?”
“Tôi không bao giờ đùa.”
Phó siết chặt tay, tiến lên định tay tôi.
Phó Từ Sâm chắn trước tôi: “Nếu không muốn mất trước đám đông thì cút ngay .”
Hai mắt Phó đỏ ngầu, anh ta không cam tâm liếc nhìn tôi một cái cuối cùng vẫn quay bỏ .
…
Phó Từ Sâm dẫn tôi tiếp rượu, xã giao một cách lịch sự mà lại xa cách.
Tôi mới nhúc nhích ngón tay, anh ấy lập tức cúi xuống nhìn tôi: “ vậy?”
Tôi cúi đầu nhỏ giọng : “Em muốn vệ sinh.”
Anh ấy cười khẽ buông tay tôi : “Được, anh ở đây đợi em.”
Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm.
Anh ấy chặt quá, tay tôi tê hết cả .
…
bước khỏi nhà vệ sinh, từ xa xa tôi thấy Phó Từ Sâm đang chuyện với ai đó.
Vẻ anh ấy rất lạnh nhạt, khuôn với đường nét góc cạnh, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên thành ghế sofa, chiếc đồng hồ bạch kim trên cổ tay anh ấy phát sáng mờ ảo.
Chỉ ngồi đó thôi toát lên vẻ cao quý và lạnh lùng.
Trong lúc nhất thời, tôi nhìn mà mê ly.
“Đẹp không?” Một giọng trầm thấp vang lên lưng tôi.
Tôi quay đầu lại, bắt gặp một đôi mắt hung ác.
“Anh…”
Tôi còn chưa hết câu bị anh ta bịt miệng mũi.
tỉnh lại, tôi nằm trên giường.
“Phó , anh muốn làm gì?” Tôi sợ hãi lùi về phía .
“ Nhi, em không nên chia tay với anh.” Anh ta chậm rãi vuốt ve tôi: “Em nghĩ Phó Từ Sâm em thật ? Đừng ngốc nghếch như vậy, anh ta chỉ cướp đồ anh thôi.”
“Chuyện tôi không cần anh quan tâm.” Tôi quay : “Anh ấy không tôi, chẳng lẽ anh tôi?”
“Đương nhiên.” Đáy mắt anh ta lóe lên một tia hưng phấn, anh ta một chiếc nhẫn:
“Ba tháng trước anh đặt làm chiếc nhẫn này, vốn định tìm thời điểm hợp để cầu hôn em, không ngờ… bây giờ không muộn, Nhi, anh thật sự yêu em, em gả anh được không?”
“Không.” Tôi đứng dậy: “Phó , anh bị điên à?”
“ vì Phó Từ Sâm không?” Anh ta tay tôi, mày ủ rũ: “Em mới gặp anh ta mấy lần, em hiểu anh ta bao nhiêu? Em biết anh ta bị bệnh tâm thần không?”
Tim tôi hẫng một nhịp ngay đó lại nhanh chóng về phía cửa.
“Không liên quan gì đến anh ấy, dù anh ấy thần kinh tốt hơn anh gấp vạn lần.”
tay tôi sắp chạm tay cửa, Phó đột ngột ôm chầm tôi, đè tôi cửa.
Anh ta cứng rắn đeo chiếc nhẫn ngón giữa tôi.