Trên đường đi khám thai, tôi bất ngờ gặp tai nạn giao thông.
Khi tỉnh lại, đứa bé trong bụng đã không còn.
Tôi đau đớn tột cùng, ngày ngày chìm trong nước mắt.
Nhưng rồi tôi phát hiện ra tai nạn đó vốn dĩ là một âm mưu do chính chồng mình sắp đặt.
Anh ta cố tình chỉnh sửa hệ thống phanh xe chỉ để lấy máu cuống rốn của đứa con trong bụng tôi, cứu con trai mắc bệnh bạch cầu của anh và vợ cũ.
Con của họ khỏe mạnh sống sót, cả nhà ba người vui vẻ hạnh phúc.
Còn con tôi, đến cả khuôn mặt mẹ nó còn chưa kịp nhìn đã ra đi mãi mãi.
Tôi thì bị tàn phế trong tai nạn ấy, mất khả năng tự chăm sóc bản thân.
Tôi tìm đến họ để hỏi cho ra lý lẽ nhưng cuối cùng lại bị hai người đánh đập, sỉ nhục đến chết.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trọng sinh về đúng ngày đi khám thai hôm đó.
Lần này, tôi xoa bụng, thầm thề với con.
Nếu ông trời đã cho chúng ta sống lại, vậy thì… để bọn họ chết thay đi.