Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
vài sau, Nhị Siêu và anh cả bất ngờ hấp tấp quay về nhà.
Sự xuất hiện đột ngột hai người mẹ chồng, chị dâu và em chồng sợ mức tái mặt.
Anh cả nhìn thấy chị dâu đang ngồi cạnh em chồng nổi trận lôi đình, lập tức tát chị ta mấy liền.
“ đàn thối tha! Mày dám đội cho tao sừng to vậy, lại chính em ruột tao chứ!”
“Để tao xem hôm nay không mày thôi!”
Anh ta lại tiếp tục tát chị dâu thêm mấy , chị ta ngã quỵ xuống đất, miệng rớm máu.
Lúc , Tam Trụ – em chồng – không dám nói lấy một lời, dù gì cũng là người tàn tật, lỡ chọc giận anh cả có nước ăn đòn.
Thấy không ai can ngăn, mẹ chồng vội vàng lao vào cản: “Ôi trời ơi Đại Cường, đừng , cẩn thận hư cháu trai quý mẹ đó!”
“Mẹ à, chuyện là mẹ cùng đàn bàn bạc nhau đúng không?” – Anh cả hỏi vậy nhưng giọng điệu đầy chắc chắn.
Mẹ chồng kéo anh cả sang một bên, không biết thầm những gì, nhưng cuối cùng cũng dỗ được anh nguôi giận.
Chị dâu anh cả vỡ ối, sinh non gần hai tháng, mẹ chồng mời hai mụ giỏi nhất làng đỡ đẻ.
Nhưng kết quả lại vô cùng thất vọng — chị dâu sinh được một đứa gái.
Mẹ chồng nhìn đứa bé mới sinh trên tay, không thèm che giấu sự ghét bỏ : “Xì! Sinh thứ vô dụng, tổ tốn cơm, sau cũng gả thôi!”
Ngay hôm đó, mẹ chồng bế bé gái đang đỏ hỏn bán giá hai trăm tệ, chia cho anh cả một trăm coi “bồi thường”.
Từ đó, chị dâu hoàn toàn trở thành kẻ vô dụng mẹ chồng, ta liền giao hết việc đồng áng vốn tôi lại cho chị ta.
đồng dĩ nhiên không thể tránh khỏi việc gặp người làng.
Giờ đây, hầu cả làng ai cũng biết chuyện chị dâu. Mỗi khi chị ta đường, đều người ta trỏ, bàn tán xôn xao.
cần một câu từ mỗi người, cũng đủ chị dâu nhấn chìm biển nước bọt miệt thị.
6
Nửa năm sau, anh cả bắt đầu chán ghét chị dâu, coi chị là đồ qua tay, nên ngoài tìm một cô bồ mới tên là Tiểu Mai.
Chị dâu suốt khóc lóc, loạn, đòi Tiểu Mai, đòi đuổi cô ta khỏi nhà.
Anh cả nghe mãi phát bực, mỗi lần chị ta loạn là anh lại cho một trận thừa sống thiếu .
Trên người chị dâu nào cũng đầy vết thương, vết cũ chưa lành có vết mới, cứ lặp lặp lại.
riết, vết thương chị ta nhiễm trùng, suốt sốt cao không dứt.
Mẹ chồng sợ chị ta nhà sẽ “xúi quẩy”, bàn bạc anh cả xong đem chị dâu ném vào căn chòi tranh cũ nát từng nhốt tôi trước kia.
Chứng bệnh cũ mẹ chồng lại tái phát, ta lại bắt tôi mang cơm cho chị dâu.
Tôi mở ổ khóa căn chòi, thấy chị dâu mặt trắng bệch, nằm bẹp trên giường đất, ánh kẻ tâm.
Thấy tôi, chị ta phát điên lao tới, hộp cơm rơi tung tóe.
Vậy hôm nay khỏi ăn cơm luôn nhé!
“Lý Tú, tất cả là tại mày, đều do mày hại tao, tao giết mày!”
Tôi lập tức giáng cho chị ta một tát, liên tiếp thêm mấy chị ta sững người, ngẩn ngơ choáng.
“Có kết cục hôm nay là do chị tự chuốc lấy. Đáng đời!”
“Là chị giết trai tôi, đúng không?”
đỏ rực, tôi tiến từng bước về phía chị ta dao tay.
Chị dâu hoảng loạn, từng bước lùi lại cho khi không đường lui, ngã ngồi bệt xuống đất.
“Không… không tao… mày tìm nhầm người … là anh cả… đúng , là Đại Cường, không tao…”
“ trai tao sắp về , nếu mày dám động tao, nó sẽ không tha cho mày đâu!”
Chị ta lắc đầu trống bỏi, ánh dao động, giọng nói cũng mất hết vẻ hung hăng ban nãy.
Tim tôi đập thình thịch.
Tôi siết dao tiến thêm chút , giọng run lên: “Chị vừa nói gì? Anh cả cũng có phần chuyện giết tôi?”
“Nếu không anh ấy bảo, tao đâu dám ! Tha cho tao , tao biết sai …”
Chị dâu quỳ rạp xuống đất, liên tục dập đầu lạy tôi mấy vang cả phòng.
“Tôi sẽ không gì chị đâu. Cứ từ từ mà tận hưởng cuộc sống sau !”
Nói xong, tôi quay lưng bỏ , không thèm liếc lại.
Tôi mang dao để dọa chị ta một chút, không ngờ lại lôi được anh cả khỏi vũng bùn.