Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Lão già gọi chồng mấy tiếng, không thấy ai trả lời, liền dẫn gã kia vào phòng .

Gã vào chưa được mười phút thì tôi thấy bóng dáng anh cả và xuất hiện.

Tôi vội chạy ra cửa nghênh đón.

Tú? làm ở đây vậy? đâu? Bệnh tình ra sao rồi?” – Anh cả hỏi dồn dập.

ngủ rồi, anh cả… việc… xin anh đừng trách .”

Tôi xong, rơm rớm như thể đang giấu điều đó rất đau lòng.

“Rốt cuộc chuyện ?” – Anh cả gặng hỏi.

Tôi chỉ tay về phía căn phòng anh cả đang ở. Anh vứt hành lý, lao .

Cánh cửa đạp tung. Cảnh tượng đập vào đang ở trên giường. Anh cả lập tức hiểu ra tất cả.

Anh lao vào đánh gã , thì vội trốn vào góc phòng.

chạy can, nhưng vừa nơi gã đá văng, sợ quá không nhào vào nữa.

Anh cả đè dưới sàn, gã đấm liên tiếp vào anh, máu thịt be bét, bên chắc chắn hỏng hẳn.

Anh cả cũng không chịu thua, mò được cái kéo cạnh giường đâm vào lưng gã kia.

đúng thứ hung tợn, lập tức rút kéo ra, cắm ngược vào cổ anh cả.

Máu ấm phụt ra, bắn lên tận cá chân tôi, khiến tôi rùng mình kinh hãi.

hoảng loạn hét lớn: “Kéo hắn ra đi!”, giọng run run.

Nhưng hắn chẳng làm .

Lúc đó, gã mới ngơ ngác nhận ra chuyện vượt ngoài tầm tay, hắn trố nhìn anh cả đầy ngỡ ngàng.

còn anh cả đầy tơ máu, trợn trừng không nhắm nổi – mà không nhắm .

từ đầu cuối nấp ở góc tường, hai tay bịt kín miệng, không phát ra tiếng động, thậm chí không thở mạnh.

11

Cuối cùng, gã bắt đi.Đ.ọc fuI/. tại, vivutruyen2/.net, để. ủ.ng h,ộ tác giả !

tức giận với tôi vì lừa hai anh về nhà, dẫn cái anh cả, mắng tôi trận dữ dội.

Tôi không thèm giấu giếm nữa, thừng : “ đối xử với như vậy, cô uất ức mức dọa tự tử. thấy cô đáng thương nên mới đồng ý giúp cô gọi anh cả về.”

“Vậy sao không thật? bịa ra chuyện bệnh?”

Tất nhiên vì sợ anh cả đề phòng từ trước! Nhưng tôi : “Nếu anh cả biết không còn trong trắng, khi anh mặc kệ rồi.”

“Nhưng cái anh cả, không thể trốn tránh trách nhiệm.”

Lần này, giọng cứng rắn hiếm thấy.

Tôi chỉ đúng câu khiến anh sững người: “Anh đừng quên, người anh ruột anh đó! Hôm qua nếu anh không sợ hãi rút lui, hai đánh , anh liệu không?”

“Tất cả do anh đấy. Đừng đổ cho ai khác.”

“Anh biết trai chúng như thế nào không?”

đang chìm trong dằn vặt và hối hận, nghe tôi hỏi bỗng quay đầu nhìn tôi: “Không phải do sinh non sao?”

“Chị dâu cũng sinh non, sao chị không ? cho anh biết — trai chúng chính anh cả bóp .”

anh vào tù, nên anh không chịu được việc chúng sinh được đứa trai.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương