Mùng 1 Tết, tôi bỗng nhiên thèm uống nước dừa tươi.
Chồng không một lời than phiền, lập tức ra ngoài mua cho tôi.
Không ngờ, giữa đường anh ấy đột ngột bị nhồi m/á/u cơ tim rồi q/u/a đ/ờ/i.
Tôi đau đớn tột cùng, vội vàng chạy đến bệnh viện,
Nhưng vừa đến nơi đã bị mẹ chồng tát liên tục mười cái đến mức ngất xỉu.
Khi tôi tỉnh lại, trước mắt chỉ còn lại hộp t/r/o c/ố/t và khoản nợ hàng chục triệu tệ mà chồng để lại.
Từ đó, tôi liều mạng đi làm kiếm tiền,
Cuối cùng sau mười lăm năm mới trả hết nợ.
Mang theo một thân đầy bệnh tật, tôi đi nhặt rác trong khu nhà giàu.
Không ngờ lại bất ngờ nhìn thấy người chồng đã c/h/ế/t mười lăm năm trước.
Dắt theo một phụ nữ và một đứa trẻ bước xuống từ xe sang.
Tôi chặn anh ta lại để đòi một lời giải thích.
Nhưng lại bị anh ta đá bay một cú.
Anh ta cười khinh bỉ nói:
“Diệp Vi Vi, cô đúng là con n/g/u lớn nhất mà tôi từng gặp.
Tôi chỉ muốn vứt bỏ cô mà không cần chia tài sản, nên mới giả c/h/ế/t để rút lui. Không ngờ cô lại dễ lừa đến thế.
Nhờ có cô trả hết nợ thay tôi, gia đình ba người chúng tôi mới có thể sống cuộc đời giàu sang.”
Tôi tức đến mức c/h/ế/t ngay tại chỗ.
Khi mở mắt ra lần nữa,
Tôi đã quay về ngày mùng 1 Tết năm ấy.