Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

10
Còn chưa kịp mở miệng, Tần Khuất trên người tôi đã “vèo” một cái bật dậy khỏi giường, miệng lẩm bẩm: “Xong rồi xong rồi.”

Cầm lấy chiếc điện bên cạnh, lao thẳng ra khỏi phòng.

Cho đến tận ngày hôm sau.

Tại bàn ăn, Tần Khuất lại quay về bộ dạng miễn cưỡng ăn cơm như trước.

Tôi lập tức hiểu ra—cậu ta đã khôi phục ký ức rồi.

Tim thắt lại.

rồi lại nghĩ, cho dù là trước hay sau khi trí nhớ, Tần Khuất vẫn luôn thích tôi.

Thở phào nhẹ nhõm.

Tôi tự nhiên gắp đồ ăn bỏ vào bát cậu ta.

Tần Khuất lại trở lại dáng vẻ khi xưa—ăn tôm không lột vỏ, uống bằng bát.

Còn thích lén lút ôm điện nhắn tin, chẳng biết đang tám với .

Tất cả những thứ đó tôi đều có thể nhắm mắt cho qua.

điều kinh khủng nhất là—cậu ta… hết ham muốn rồi.

Sao mà được chứ?!

Trước ngày đêm dụ dỗ tôi, phục vụ tôi, giờ nói ngưng là ngưng sao?

Tức đi được.

Tôi mạnh cấu một cái vào phần hông săn chắc của cậu ta.

Người đàn ông đang nhắm mắt giả vờ ngủ bên cạnh lập tức dang kéo tôi vào lòng:

“Miễn cưỡng cho em ôm một cái, được không?”

Tôi – người đã bị ôm chặt –: “……”

Thấy tôi không nói gì, cậu ta còn chu môi dí sát vào mặt tôi:

“Miễn cưỡng cho em cũng được mà.”

Tôi – người đã bị rồi –: “……”

Tôi đã cởi hết đồ ra rồi.

thèm mấy màn ôm với nhạt như !

Mí mắt giật mạnh một cái.

Tôi nghiến răng, đếm ngược trong đầu: ba, hai, một.

Chống lưng, trèo lên.

Chạm trúng rồi.

Tôi sững sờ cúi nhìn.

Cậu ta… đã cứng thành thế rồi.

Còn “miễn cưỡng” cái gì nữa không biết?

Tôi không chịu nổi nữa, nghiêm mặt hỏi:

“Anh hồi sốt cao phải không?”

Tần Khuất – người đang bị tôi ngồi lên đến đỏ cả mặt – cứng đờ:

“Sao em biết?”

Rồi cười hì hì:

“Anh sốt 42 độ mà còn không đó, đỉnh không?”

“……”

Không đùa chứ, đúng là sốt thật.

Bảo sao có thân hình cực phẩm lại đi kèm cái đầu… chó.

Ngay khi tôi chuẩn bị “cưỡng trả thù” một lần cho đã,

Chiếc điện bên cạnh gối của Tần Khuất rung lên.

Ngay giây sau.

Tôi bị hất giường.

Tôi: ?!

11
Gần đây, Tần Khuất có vẻ hơi lén la lén lút.

Tôi âm thầm quan sát một thời gian, xác định thủ phạm chính là cái tên trong danh bạ điện của cậu ta.

Một đêm nọ, tôi tỉnh dậy đi vệ sinh, tình cờ nghe thấy cậu ta len lén ra ban công gọi điện.

Còn gọi gì mà quân sư đối diện.

Tôi với cậu ta đã là chồng rồi.

cần làm cũng làm đủ cả rồi.

Còn tìm quân sư để làm gì?

Tôi nhón chân, lặng lẽ tiến sát đến mép ban công, vừa hay nghe được Tần Khuất đầy khí thế:

“Đàn ông mà không biết tự yêu bản thân, thì chẳng khác cây cải thối.

“Phụ nữ một khi đã chiếm được đàn ông, sẽ lập tức hứng thú!”

Tần Khuất đột nhiên nghẹn lời, hỏi:

“Nhỡ bị chiếm được rồi thì sao? Cái đó… có thể chặt rồi mọc lại không?”

Bên nói gì đó không nghe rõ, Tần Khuất lại bắt đầu lảm nhảm tự học thuộc lòng.

Luyên thuyên một tràng.

Điện bên khen một câu “thuộc không tệ, cố gắng lên”.

Tần Khuất mặt mày nghiêm túc:
“Kính nghe quân sư chỉ giáo.”

……

, tôi chẳng phải là cậu ta sao?

Cậu ta tự yêu là để xem?

12
Càng nghĩ càng thấy không thông.

Tôi bỏ một ít thuốc ngủ vào ly của Tần Khuất.

Cậu ta ngủ ngon.

Tôi lén cầm điện của cậu ta.

Mở khoá bằng vân , vào thẳng WeChat.

Vừa mở đã thấy ngay đoạn chat với người được gọi là “quân sư”.

Tần Khuất: 【…Má ơi, sao tôi lại xoá bạn rồi?】

Quân sư: 【Cậu bị trí nhớ, rồi đi làm cho .】

Tần Khuất: 【Làm cho cô thật sự cũng không tệ lắm, người cô cũng thơm, dùng bàn thơm thơm gãi cằm tôi, sướng muốn .】

Quân sư: 【…Làm thì sớm muộn cũng bị đá. Tôi là ví dụ sống sờ sờ, cậu còn chưa hiểu sao?】

Tần Khuất: 【 tôi phải làm sao?】

Quân sư: 【Làm như tôi nói: đừng quá nhiệt tình với .】

Tần Khuất: 【Hôm nay tôi đã cố gắng giữ khoảng cách với , không bị mê hoặc.】

Quân sư: 【Làm tốt lắm.(thả like)】

Tần Khuất: 【 hôm nay tôi không nhịn được, lấy trộm váy ngủ ren của để giải quyết.】

Quân sư: 【Cô không phát hiện chứ?】

Tần Khuất: 【Không , tôi làm việc cẩn thận.】

Tần Khuất: 【Quân sư, tôi còn phải nhịn đến bao giờ? tôi thơm quá, tôi chỉ muốn quỳ sủa gâu gâu gâu thôi.】

Quân sư: 【Cô có nói yêu cậu chưa? Có bảo cậu đáng yêu chưa? Có chủ động cậu chưa?】

Tần Khuất: 【Chưa.】

Quân sư: 【 thì tiếp tục nhịn. Khẩu hiệu của chúng ta là gì?】

Tần Khuất: 【Kết cục của là bị đá! Những chàng trai như chúng ta tuyệt đối không được trở thành món đồ chơi của các bà lớn!】

…Tôi nói sao dạo gần đây đồ ngủ của mình cứ biến một cách khó hiểu.

Hóa ra đều bị Tần Khuất tự mình xử lý hết rồi!

Cậu ta thì được tự giải quyết.

Còn tôi thì nhịn đến mức suýt trầm cảm.

Nghĩ đến cái “quân sư” đó đã xúi một cái công cụ xịn như Tần Khuất thành một con chó bị dắt mũi,

Lửa giận dâng trào trong ngực.

Bình tĩnh lại, tôi nhắn một tin người tên “quân sư” .

Tôi muốn xem thử xem, người đàn ông đó rốt cuộc đã bị tổn thương thế , mà có thể phun ra những lời ngớ ngẩn đến !

13
“…Cái gì? Bạn gái cũ của anh gọi anh … mang bao cao su cho cô ta và bạn trai ? Mà còn không chỉ một lần?”

Cằm tôi suýt rơi đất, thốt lên đầy kinh ngạc.

Người đàn ông đối diện mặt sa sầm, đầy ẩn nhẫn:

chút đi… vẻ vang gì ?”

Không vẻ vang?

Đem đi không vẻ vang, không đem thì có gì mặt—

Khoan đã.

“Anh mang thật à?” Tôi hạ hỏi.

Người đàn ông im lặng.

Tôi cũng lặng người.

Ban đầu tôi chỉ định xem thử người đã làm hỏng tình cảm giữa tôi và Tần Khuất là .

ngờ lại tình cờ ăn trúng một cú sốc.

Khóe môi suýt nhếch lên, nghĩ đây là anh em từ đến lớn của Tần Khuất, tôi vội ngậm miệng lại.

“Chính vì cô ta có được tôi rồi nên không biết trân trọng! Trước khi có được tôi thì ngày cũng ‘cục cưng ơi’, ‘chồng yêu à’!

“Cô ta bảo muốn đeo vòng cổ chó cho tôi, tôi đồng ý!

“Cô ta bảo tôi gọi cô ta là mommy, tôi cũng gọi!

“Cô ta nói muốn nhiều tiền, tôi đưa hết tất cả thẻ ngân hàng cho cô ta! mà cô ta lại chia tôi!”

Người đàn ông mắt đỏ hoe, chữ đầy uất ức.

Tôi có phần không đành lòng:

“Liệu có khả năng… cô ta vốn dĩ chỉ xem anh là một con để đùa giỡn…”

“Em câm miệng! Tôi cam tâm làm của tôi! Không liên quan gì đến cô ta!”

“……”

“Anh Khuất là anh em tốt nhất đời tôi, tôi đã bị tổn thương rồi, tuyệt đối không thể để anh cũng bị tổn thương!”

Chà.

Anh em có nghĩa khí đấy.

“Sao cô ta lại không yêu tôi… ò ò ò ò ò…”

Anh ta ôm đầu khóc nức nở.

Quả nhiên là anh em thân thiết với Tần Khuất.

Khóc y hệt… hai con trâu .

Tôi nhìn anh ta tự đập đầu sang trái rồi sang phải, bèn thử lên tiếng dỗ dành:

“Liệu có phải anh… nuôi tốt quá nên cô ta chán?”

Người trâu càng khóc to hơn.

Miệng tôi đúng là muốn rước họa mà.

Đang loay hoay không biết phải làm sao thì may thay—

Thông báo thời gian phát ra từ nhà hàng kịp thời cắt ngang tiếng khóc của người đàn ông .

Anh ta chùi mắt, tự đứng dậy:

“Không còn sớm nữa, tôi phải đi đưa bao rồi. Tôi không thể để cô bị tổn thương.”

“……”

14
Tôi mang một bụng cảm xúc khó nói về nhà.

Tần Khuất không hiểu lại nổi điên gì.

Lục lại bộ “chiến giáp thanh long gắn đá” của mình, phối với tất lông màu xanh lá, đi đôi giày Chelsea bóng loáng.

Một màn kết hợp khiến người ta… trước mắt tối sầm.

Còn cầm theo một chai gì đó, cứ liên tục đổ vào miệng.

Tôi nhíu mày hỏi: “Anh đang uống gì ?”

Tần Khuất vừa nhai vừa ồm ồm đáp:
“Thuốc trừ sâu, uống vào là ngay đó.”

Tôi: “……”

Anh giận cái gì trời?

“Tôi hỏi thật, anh uống cái gì?”

Tần Khuất tiếp tục nhai:
“Thuốc… ‘ GG’… uống là nổ chỗ đó luôn.”

Tôi bước lại gần định mở miệng anh ra xem—không mở nổi.

Nhìn cái chai trên anh—vitamin C.

“Anh sao thế?”

Cảm nhận rõ ràng tâm trạng cậu ta đang không đúng, tôi ngồi bên cạnh.

Tần Khuất quay đầu đi, có chút nghẹn ngào:

“Tôi biết mà, phụ nữ một khi có được rồi là không biết trân trọng nữa!

“Anh em của tôi nói đúng lắm! Chẳng qua là tôi trí nhớ nên bị em bắt nạt!”

Suýt chút nữa tôi đã bật cười.

Ánh mắt tôi dừng lại trên điện của cậu ta đặt trên bàn trà, màn hình vẫn chưa tắt.

Một tấm ảnh… tôi đang đưa khăn giấy cho “quân sư”.

Hiển thị rõ mồn một.

Tần Khuất quay lại, bĩu môi ấm ức tố cáo:

có mấy ngày mà em đã tìm người đàn ông khác, có phải vì anh không đủ đẹp trai, không đủ giàu, cơ bụng không đủ đã không?

“Anh không cần biết! Dù sao thì anh cũng không còn là trai tân, em phải chịu trách nhiệm!”

Liên quan gì nhau trời?!

Tôi nghẹn họng, nửa ngày không nói nổi câu .

Tần Khuất hạ , có vẻ không chắc chắn:

“Không ly được không? Anh làm chồng chính, còn anh ta làm chồng phụ!”

Tôi liếc nhìn bức ảnh, rồi lại nhìn cậu ta, vẻ mặt cạn lời:

“Anh bạn anh nhìn không ra hả?”

Tần Khuất chớp chớp đôi mắt đang long lanh , quay đầu lại đầy nghi hoặc:

“Chỉ nhìn thấy em, có để ý tên đó trông thế

“Em… em để ý anh em của anh rồi? Không được ! Đừng nói là anh em, ba anh cũng phải làm chồng phụ!”

“……”

Cái đầu sốt cao hồi , đúng là… chập mạch toàn diện.

Ngọn lửa giận vừa bùng lên trong lòng tôi, thoáng chốc tan biến sạch sẽ khi đối diện với cái vẻ mặt ngốc nghếch đó.

Tần Khuất vốn đã hơi đần từ đầu.

không phải hôm nay tôi biết.

Bên ngoài đều gọi cậu ta là “con nhà giàu ăn chơi”, được ba nuông chiều đến hư hỏng.

trong mắt tôi, cậu ta là người thiện lương, đáng yêu và chân thành.

Quan trọng hơn cả—

có tiền, tiêu thoải mái.

có sức, dùng đã.

Tôi nâng mặt cậu ta lên, cố lờ đi cái bộ chiến giáp thanh long gắn đá cười đến muốn xỉu , nghiêm túc nhìn cậu ta:

“Chỉ yêu anh.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương