Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Một tháng trôi qua kể từ ngày tôi hủy hôn, và sống của tôi đã thay đổi một đáng kinh ngạc. Tôi không còn là cô gái yếu đuối, chìm đắm trong đau khổ. Thay vào đó, tôi dần trở phiên mạnh mẽ , độc lập của chính mình.

Tôi tiếp tục vùi mình vào việc. Dự án của ty đạt được những vang dội, và tôi là một trong những góp lớn nhất. Sếp tôi, chị Lan, đã ngỏ đề nghị tôi đảm nhiệm vị trí Giám đốc Marketing, một cơ hội lớn tôi chưa từng nghĩ tới.

đề nghị đó không nhận năng lực của tôi, còn là một động lực to lớn. Tôi biết, đây là cơ hội để tôi chứng thân, để tôi vươn lên, không trong nghiệp còn trong sống.

Tôi nhận . Áp lực việc tăng lên gấp bội, nhưng tôi đón nhận nó với một tinh thần phấn chấn. Mỗi ngày, tôi đều mình hỏi được nhiều điều , phát triển thân theo một tích cực.

Quân và Ngọc Linh dường như đã biến mất khỏi sống của tôi. Anh ta không còn nhắn tin, không còn gọi điện. Ngọc Linh vậy. Tôi không biết họ sống ra sao, và tôi không còn quan tâm nữa.

Một phần trong tôi nhẹ nhõm. Cuối thì tôi thể thở phào, không còn phải lo lắng về những dối, về phản bội. Tôi thể tập trung hoàn toàn vào sống của chính mình.

Tôi bắt đầu mở lòng với những mối quan hệ xã hội. Tôi cà phê với bạn bè, tham gia các lớp nhảy, du lịch một mình. Tôi muốn khám phá những điều mẻ, muốn trải nghiệm sống một trọn vẹn.

Trong một buổi triển lãm nghệ thuật, tôi tình cờ gặp lại Quân. Quân là bạn cũ của tôi từ thời đại , một bạn tôi đã không gặp trong nhiều năm. Anh ấy là một kiến trúc sư tài năng, với đôi mắt sáng và nụ cười ấm áp.

Chúng tôi trò chuyện rất lâu, ôn lại những kỷ niệm cũ. Quân không hỏi về chuyện của tôi và Quân, anh ấy lắng nghe những tôi chia sẻ về việc, về những sở thích của tôi.

Anh ấy kể tôi nghe về những dự án kiến trúc anh ấy thực hiện, về những chuyến khám phá thế giới. Anh ấy một niềm đam mê mãnh liệt với sống, và điều đó truyền hứng tôi.

Sau buổi triển lãm, Quân ngỏ ý mời tôi ăn tối. Tôi đồng ý. Bữa tối diễn ra trong không khí thoải mái và vui vẻ. Chúng tôi chuyện về đủ mọi thứ, từ nghệ thuật đến triết , từ sống đến những ước mơ.

Tôi một kết nối đặc biệt với Quân. Anh ấy không cố gắng làm tôi vui, không cố gắng an ủi tôi. Anh ấy đơn giản là lắng nghe, thấu hiểu, và chia sẻ những suy nghĩ của mình.

Quân không phải là một đàn ông lãng mạn theo kiểu truyền thống. Anh ấy không những hoa mỹ, không hứa hẹn viển vông. Nhưng những anh ấy , những anh ấy làm, đều rất chân và sâu sắc.

Sau buổi tối đó, chúng tôi thường xuyên gặp gỡ . Chúng tôi bộ, nấu ăn, khám phá những quán cà phê nhỏ xinh. Tôi bình yên và hạnh phúc khi ở bên Quân.

Anh ấy không cố gắng thay thế Quân, không cố gắng lấp đầy khoảng trống trong trái tim tôi. Anh ấy đơn giản là một bạn, một đồng hành, một mang lại tôi những xúc tích cực.

Một buổi chiều mưa, chúng tôi ngồi trong một quán cà phê quen thuộc. Quân nhìn tôi, đôi mắt anh ấy lấp lánh dưới ánh đèn vàng. “An, em vẻ đã tìm được bình yên của riêng mình rồi nhỉ?”

Tôi mỉm cười. “Đúng vậy, Quân. Em đã được yêu thân mình , được sống chính mình. Em không còn phụ thuộc vào bất cứ ai nữa.”

Chúng tôi không về tương lai, không hứa hẹn bất cứ điều . Chúng tôi đơn giản là tận hưởng khoảnh khắc hiện tại, khoảnh khắc chúng tôi ở bên , chia sẻ những câu chuyện và những suy nghĩ.

Tôi nhận ra rằng hạnh phúc không phải là một đích đến, là một hành trình. Hành trình tự chữa lành, tự khám phá, và tự yêu thương thân. Và tôi trên hành trình đó, với một trái tim nhẹ nhõm và một tâm hồn bình yên.

Quân và Ngọc Linh, họ đã trở một phần của quá khứ, một bài đắt giá. Tôi không còn hận thù họ nữa. Tôi biết ơn vì những đã xảy ra, bởi vì nhờ nó, tôi thể trở con như ngày hôm nay.

Tôi biết rằng sống còn rất nhiều điều bất ngờ chờ đợi tôi ở phía trước. Nhưng tôi không còn sợ hãi nữa. Tôi đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, mọi khó khăn, với một tinh thần vững vàng và một trái tim đầy hy vọng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương