Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tút… tút… tút…
Ngay lúc điện thoại được bắt máy,
Tôi hoảng loạn vô cùng, buột miệng luôn:
“Cô ơi! Cô có thể biết cô ở đâu không ạ? Đợi dâu cô sinh xong, đến chăm sóc miễn phí cô ở cữ. Không cầm số tiền lớn thế này, thật sự không yên tâm!”
xong tôi mới hối hận, phải lộ liễu quá sao?
Rõ ràng thế, phải dễ lòi là tôi không hề quen biết trai cô sao?
Tôi còn đang định chữa cháy,
đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam trầm thấp, từ tính đầy dễ nghe:
“Cô là bảo mẫu tôi mời về chăm chị dâu tôi à? Địa chỉ tôi qua điện thoại cô.”
Lúc cúp máy, tôi vẫn còn giọng quen thuộc một cách khó hiểu,
Thậm chí tim tôi còn đập nhanh không kiểm soát.
Đinh!
Đúng lúc này, một tin gửi đến.
Nhìn địa chỉ ghi trên , tôi hóa đá.
Đây phải là địa chỉ nhà nam thần tôi thầm mến suốt bốn năm sao?!
Vậy vừa nghe điện thoại… chính là Thẩm Việt?!
4
Tôi ôm đầu gối, lặng lẽ ngồi xổm trên ghế sofa.
Đầu óc rối tơ vò.
Tôi không ngờ tới, phụ nữ là của Thẩm Việt.
Theo bà ,
Mới tốt nghiệp chưa đầy hai tháng, Thẩm Việt có bạn .
Chỉ là anh dường không hài lòng bạn của anh, nên mới bỏ năm trăm vạn để cắt đứt.
Tôi bỗng càng ghen tị cô đáng nhận được năm trăm vạn .
Cô không chỉ có được năm trăm vạn, mà còn có thể ở bên Thẩm Việt.
Thẩm Việt ưu tú đến mức chứ.
Suốt bốn năm đại học, số cô tỏ tình anh có thể xếp thành vòng quanh ngôi trường.
Thế nhưng anh chưa từng có một bạn .
cũng đoán, không biết nữ thần phương mới có thể thu phục được anh.
Tôi nghĩ, xứng anh .
Anh là đóa tuyết liên trên đỉnh núi cao, chỉ có thể đứng từ xa ngưỡng mộ.
Tôi thầm mến anh bốn năm rồi.
Ngày hội tân sinh viên năm , khi Thẩm Việt dáng vẻ lạnh lùng thanh tú, đứng trên bục phát biểu trầm tĩnh chuyện,
Trái tim im lặng suốt mười tám năm của tôi lập tức đập loạn không ngừng.
Vì muốn được gần anh hơn một chút, tôi gia nhập hội sinh viên, trở thành phó hội trưởng.
Nhưng tôi rất ít tiếp xúc riêng anh.
Sợ tình cảm giấu trong lòng bị ánh mắt làm lộ mất.
Càng sợ vì vậy mà không thể quang minh chính đại tiếp cận anh nữa.
Thẩm Việt quá xuất sắc, năm cũng đứng đầu khoa, còn là thiếu gia nhà giàu nhất Phong Thành.
Còn tôi tầm thường vô cùng, đến thành tích cũng luôn kém anh một bậc.
Nếu không có năm trăm vạn chuyển nhầm kia, tôi có biết Thẩm Việt có bạn ngay khi vừa tốt nghiệp.
Tôi vẫn luôn nghĩ, nếu một ngày biết được Thẩm Việt có yêu, tôi chấp nhận nhẹ nhàng.
Nhưng tôi đánh giá bản thân quá cao rồi.
Giờ đây lòng tôi chua xót vô cùng, sống mũi cay cay, vành mắt cũng nóng lên.
Tôi rất muốn khóc một trận.
Muốn biết rõ hơn bất cứ , rốt cuộc là , có vận may được Thẩm Việt yêu thương đến thế.
5
Tiền của tôi cũng có thể nuốt trọn, trừ tiền của Thẩm Việt.
Tôi đang do dự không biết có nên gọi để Thẩm Việt rằng anh chuyển nhầm tiền hay không.
Đinh!
Có tin tôi.
Là “Thủ Châu Đãi Thố”.
“ điều tra rõ thân phận đối phương chưa?”
Tôi nhất thời không biết trả sao,
Nghĩ một lát, tôi chỉ : “Thật trước giờ tôi chỉ đùa thôi, năm trăm vạn à, chó cũng thèm.”
Lúc gõ này, tôi bỗng ngầu lòi không chịu được.
Tôi nghĩ “Thủ Châu Đãi Thố” nhất định bị khí chất của tôi hớp hồn.
ngờ, cậu ta gửi tôi một ảnh chụp màn hình.
Bên trên là một hỏi: “ bạn năm trăm vạn, bạn có sẵn sàng tát bạn trai một cái không?”
trả của tôi là: “Tôi có thể dùng gạch không? Không cầm năm trăm vạn tôi không yên tâm.”
Sau tôi còn gửi thêm một : “Cái gạch cũng bị tôi đập vỡ rồi, năm trăm vạn đâu?!”
Sau khi gửi ảnh xong,
“Thủ Châu Đãi Thố” tiếp: “Tôi có thể hỏi một , bạn trai cô còn cứu được không?”
Tôi hơi xấu hổ.
Không biết nên trả là: đừng năm trăm vạn, đến năm vạn cũng không có, hay là trả : sinh , bạn trai chắc còn đang học tiểu học.
Nhưng tôi còn chưa kịp gõ , điện thoại bỗng reo lên.
Là cuộc gọi từ viện.
“Cô Tôn, phiền cô lập tức đến viện một chuyến, tình của cô vừa chuyển nặng…”
tôi bị rút cạn máu, không màng gì nữa, lập tức lao xuống lầu đến viện.
6
Tôi chạy đến viện, ngồi đợi lo lắng bên ngoài phòng phẫu thuật suốt mấy tiếng đồng hồ.