Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

09

Bên tôi nhận được thông báo của app, tôi khẽ cười lạnh, bỏ điện lại túi.

Tiểu Hào đang ở khu vui chơi, trong hố cát xây lâu đài, ánh nắng chiếu gương nhỏ nhắn đầy tập trung của con khiến ta không nỡ quấy rầy.

“Ninh Nhã!”

Một giọng nữ chói tai xé toang sự yên tĩnh, mẹ Thiệu không biết từ đâu biết được vị trí của tôi, dẫn theo Thiệu Tuấn Lâm chạy tới.

“Mẹ.” – Tôi theo phản xạ đứng dậy, lập tức đổi giọng – “Bác Thiệu.”

Gương được chăm sóc kỹ lưỡng của ta vì tức giận mà vặn vẹo:

thôi đi, còn bắt con trai tôi bồi thường hơn hai mươi vạn? cô lại độc ác thế?”

“Kết mười , con trai tôi nuôi cô ăn mặc, bây cô lại tính toán của nó à?”

Các phụ huynh khác trong khu vui chơi đồng loạt quay sang .

Tôi kéo Tiểu Hào ra lưng, bình tĩnh lấy điện ra:

“Đây số liệu hệ thống tính toán, con trai mười qua ngay cả một nửa chi phí gia đình không gánh, điện nước cho đến học thêm của con, chi tiêu sinh hoạt hằng ngày, anh ta bỏ ra được đồng nào chưa?”

“Đừng lấy mấy thứ này để lừa !” – Mẹ Thiệu hất mạnh điện khỏi tay tôi – “Phụ nữ giữ gìn nhà cửa lẽ đương nhiên, chút việc nhà đòi ? cô không đi bán đi?”

Câu đó một nhát d.a.o đ.â.m thẳng tim tôi.

Tiểu Hào bất ngờ từ phía lao ra, mạnh mẽ đẩy mẹ Thiệu một cái:

“Không được mắng mẹ cháu!”

“Đồ súc sinh!” – Mẹ Thiệu loạng choạng, móng tay cào một vệt đỏ trên Tiểu Hào.

gì vậy!” – Tôi ôm chặt Tiểu Hào đang khóc, m.á.u dồn đầu – “Hệ thống tính toán rõ ràng, con trai mười qua tiêu xài cá nhân 29 vạn, còn chi tiêu gia đình chỉ có 5 vạn!”

?” – Ánh mắt mẹ Thiệu đầy khinh thường – “Con trai tôi kiếm nhiều tiêu nhiều, ? Cô lương tháng ngàn, nếu không gả nhà họ Thiệu tôi, liệu cô sống được tới không?”

“Nếu không gả nhà họ Thiệu, tôi đã trưởng phòng !”

Tôi cắt ngang lời ta, giọng vì kích động mà run rẩy:

thứ hai khi kết , công ty đã muốn cử tôi ra nước ngoài bồi dưỡng, con trai phụ nữ không cần phải cố gắng quá trong sự nghiệp!”

Sắc Thiệu Tuấn Lâm lập tức thay đổi:

“Chuyện cũ nhắc lại gì?”

Điện đột nhiên vang tiếng còi cảnh báo.

tôi đồng thời cúi đầu :

【Thông báo khẩn: Thiệu Tuấn Lâm vi phạm thỏa thuận, dẫn nhà gây rối, hỏng một chiếc điện của cô Ninh Nhã, phải bồi thường 5.000 tệ, đồng thời cố ý dung túng mẹ mình tổn thương con ruột, hành vi ác liệt, phạt 50.000 tệ.】

Sắc mẹ Thiệu lập tức trắng bệch:

lại phạt nữa ?”

“Ninh Nhã.” – Thiệu Tuấn Lâm bỗng quỳ xuống – “Anh sai , ta đừng cãi nhau nữa được không? ta tái , coi trước đây chưa từng xảy ra chuyện gì, được không?”

10

Tôi dáng anh ta quỳ gối trên cát, chợt nhớ ngày cầu , anh ta từng quỳ thế, trên tay nâng một chiếc nhẫn kim cương nhỏ bé.

Mười trôi qua, cùng quỳ gối, nhưng ý nghĩa đã khác xa một trời một vực.

“Số hơn hai mươi vạn mà hệ thống tính toán, mong anh trong vòng một tuần chuyển tài khoản của tôi.” – Tôi cúi xuống nhặt chiếc điện nứt màn hình – “Nếu không, ngoài hình phạt về tín dụng, lịch sử tặng thưởng nữ streamer của anh sẽ xuất hiện trên mạng nội bộ công ty.”

Sắc Thiệu Tuấn Lâm xám xịt tro, mẹ Thiệu còn định gì đó nhưng bị con trai kéo lại.

Tôi ôm Tiểu Hào quay rời đi, lưng vang tiếng chửi rủa điên cuồng của mẹ Thiệu:

! Con trai tôi trẻ trung tài giỏi, còn sợ tìm không được tốt hơn ? Mang theo cái đứa con riêng của cô cút thật xa cho tôi!”

lần này, Thiệu Tuấn Lâm thật sự hết cách.

Anh ta chạy đông chạy tây, bán chiếc Audi, vay mượn bè, thậm chí hạ giọng cầu xin cha mẹ cho một phần.

miễn cưỡng gom đủ số hơn hai mươi vạn bồi thường.

Khi chuyển khoản, Thiệu Tuấn Lâm do dự rất lâu, không nỡ bấm mật khẩu ngân hàng.

“Con đàn đê tiện này!” – Anh ta ngồi trên sofa, nghiến răng nghiến lợi lướt điện , tài khoản ngân hàng chỉ còn lại vài trăm tệ, tức đến run cả .

11

Tôi vốn nghĩ rằng khi sẽ có chút không quen.

Nhưng khi Thiệu Tuấn Lâm kéo vali “rầm” một tiếng đóng sầm cửa bỏ đi, trong lòng tôi lại dâng một cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có.

Phòng khách không còn những chai rượu anh ta uống say vứt loạn, cửa ra không còn chất đống những đôi tất hôi rình, gương trong phòng tắm không còn bị b.ắ.n đầy bọt cạo râu.

ra, một ngôi nhà hoàn toàn có thể luôn giữ sạch sẽ.

tháng , tôi bán căn nhà đầy kỷ niệm đó, đưa Tiểu Hào chuyển đến khu chung cư gần công ty.

Nơi đây có một vườn hoa trung tâm xinh đẹp, cuối tuần thường có trẻ con nô đùa đuổi bắt, Tiểu Hào nhanh chóng kết , mỗi ngày tan học đều ríu rít kể chuyện vui ở trường.

“Mẹ ơi, Tiểu Vũ trong lớp con mẹ ấy .” – Một sáng cuối tuần, Tiểu Hào vừa phết mứt dâu bánh mì nướng vừa – “ ấy bảo ấy bây sống trong một căn nhà nhỏ.”

Tôi khuấy tách cà phê sữa trong tay, ánh nắng xuyên qua tấm rèm voan thay, in những mảng sáng loang lổ xuống sàn:

“Con có nhớ không?”

Tiểu Hào nghiêng đầu nghĩ một lát:

“Có lúc con nhớ. Nhưng con không thích ném đồ.”

Nó cắn một miếng bánh mì nướng, bỗng mắt sáng :

“Mẹ ơi, bây mình có thể luôn dùng dầu gội mùi dâu tây đúng không?”

“Đương nhiên , bảo bối.” Tôi xoa mái tóc mềm của con: “ ta còn có thể thử cả mùi việt quất nữa.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương