Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đuổi em trai khỏi nhà, cuối cùng cũng được tịnh.
Tôi lấy lon bia trong tủ lạnh, trong lòng vẫn bực bội.
“Em trai em cũng sắp bị xui xẻo, ta ở cùng quá lâu nên ảnh hưởng vận thế, tôi nhân trung của ta có màu đen, ta cũng sắp xui xẻo rồi.”
Tôi phụt cười tiếng: “A , anh giống thầy bói lắm.”
“Ừ, tôi nằm trên người ta lúc, chắc chắn ta sẽ càng xui xẻo hơn.”
Ha ha ha ha… tôi cười đ/au cả bụng.
Sau khi cười thả ga tôi bắt đầu suy nghĩ việc :
“Tại lại thế nhỉ, tôi nhớ cô ta không phải là người như vậy. Mặc dù mê tiền không có lớn mật như thế.”
Tôi nhớ tới hồi xưa.
Khi đó tôi quá bận bịu, người vừa bận vừa nghèo.
Không có ai muốn kết với tôi, trở người duy nhất tôi có.
Mặc dù cô ta đối với tôi không x/ấu, có đôi khi cũng sẽ gọi tôi đi chơi cùng, cô ta luôn nhấn mạnh tôi là thân nhất.
“ , ta mới là thân, thân thì phải tặng quà cho nhau.”
Cô ta luôn dùng “ thân” để làm cái cớ, muốn để tôi tặng cô ta thứ thứ kia.
Thế những điều đều chưa đến mức lừa gạt và phản bội.
Tôi cũng từng nhắc nhở cô ta…
“Con người như thế không quan trọng, lẽ cô ta không Trịnh là người như thế ? không em trai em là người như thế à? Loại người như , trong mắt chỉ có thứ cô ta có thể nhận được, cô ta không hề lòng đối với em.”
Ài, A cũng có thể .
Thế ngoài , tôi cũng không có bè khác, tôi cũng là mối qu/an h/ệ đ/ộc hại.
Thế tôi cũng chẳng thèm quan tâm nữa.
“A , anh tốt, anh vẫn luôn an ủi tôi.”
Nói xong câu đó, tôi về phía , chiếc chăn bay đến phủ lên người tôi.
Dù không anh ấy chiếc chăn rất ấm áp.
“A giỏi đấy, những thứ anh di chuyển dễ như bỡn ấy. Ngoại trừ không anh đâu thì tôi vẫn nhận được anh sự tồn tại.”
Tôi giác như A đang bĩu môi:
“Tôi đương nhiên là có , nếu không thì ai rót nước đắp chăn cho em. không phải em lập rất nhiều kế hoạch ? Đi thôi, ta đi chơi.”
“Ừ, đi luôn!”
“Hả? là ban đêm đó.”
Tôi nháy mắt: “Sợ gì! là tự do!”
Mặc dù là nửa đêm, thế tôi vẫn rất phấn khích, tôi giác như mình đang làm vài việc mạo hiểm.
khi chuẩn bị ngoài, tôi thuê chiếc , tôi dẫn A lên , còn thắt dây an toàn cho ghế phụ đầy tượng trưng.
Bên ngoài là bầu trời đầy , tôi có giác mình như đang thoát khỏi phố.
“Lái ! Lái khỏi phố…”
Vừa lái vừa hát, tôi mình vui vẻ như chưa từng có.
Càng rời xa trung tâm phố, cảnh vật ngày càng hoang vắng, bầu trời cũng ngày càng nhiều.
Lái đến nơi không có bất kỳ tòa nhà .
Ngước lên là dải ngân hà đầy trời.
Tôi đậu bên đường, nằm dài trên bãi cỏ bên cạnh.
“Đẹp quá A , tôi nhận được tự do!”
“Em nhảy không , nếu lúc ta có thể nhảy điệu thì tốt mấy.”
“Tôi không nhảy.” Tôi hơi ngượng ngùng.
“Không ! Tôi dạy em, sẽ có cơ hội mà.”
Giọng của A tràn đầy tự tin.
Tôi gật đầu với anh ấy.