Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Ngày hôm sau, tôi thức dậy từ trên giường khách sạn.

Tôi phát đàn ông đang ở giường nhìn tôi.

“A a a…”

Tôi dụi mắt, đàn ông mặt đang tập trung nhìn tôi, nụ cười trên khuôn mặt càng lúc càng đậm.

Đây không phải A Loan của tôi à?

A Loan phiên bản thật!

“A Loan! Anh quá! Sao anh là anh chàng vậy, tôi có xứng đáng!”

Mặt A Loan có chút ửng hồng.

Quá , là mức độ phim ảnh không có.

Đặc biệt là khi anh chăm chú nhìn bạn, đôi mắt tựa hạt giọt thủy tinh.

“Bây tốt rồi, cuối cùng nhìn thấy tôi, không phải chỉ nghe tôi nói nữa.”

“Ừm ừm.”

Mặc không chạm vào A Loan nhưng đã có nhìn thấy biểu cảm và hành động của anh , tôi đã vui mừng lắm rồi.

“Vậy anh có dạy tôi nhảy rồi! Tôi chưa bao nhảy cả, đây Lý Kiều chế giễu tôi.”

“Lúc tôi là đứa trẻ xuất sắc nhất nhà Từ, không có làm khó tôi.”

A Loan cười đắc ý, chàng thanh niên đầy khí phách.

“Ừm ừm, tôi , sao thì bộ n/ão của anh đã giúp ta thắng nhiều tiền nhất trên bàn cược trong chuyến du lịch.”

“Danh sách liệt kê của tôi mục, là ăn tối cùng anh chàng . Không ngờ thực từ sớm. Thật kỳ diệu!”

Tôi lấy điện thoại ra định gạch bỏ mục trong danh sách ghi chú.

A Loan ngại ngùng nói: “Tôi đã nói với đừng viết mục .”

Tôi bắt đầu suy nghĩ A Loan đây thế nào?

A Loan và xuất sắc vậy, sao ch*t khi quá trẻ?

Anh không chỉ thông minh, biết rất nhiều thứ.

Trong suốt chuyến du lịch, anh đã chăm sóc tôi chu đáo ở mọi khía cạnh.

Dường không có là anh không biết.

Nếu không phải nhờ lần bất ngờ , chắc chắn tôi sẽ không bao tiếp xúc với anh .

tôi cùng nhau xuống tầng dưới khách sạn ăn bữa sáng.

Mặc khác không thấy A Loan, nhưng tôi có nhìn thấy.

Đối diện là anh thật sự khiến ta thấy vui tai vui mắt.

khiến tôi ăn bữa sáng khách sạn nhiều hơn.

Tôi phát ra điện thoại của mình hơi rung, nhìn thì hóa ra là mới.

“A Loan, .”

Tôi đang thắc mắc ai đi cho tôi, tưởng là gia đình kỳ cục của tôi thì khi đang định chặn mới nhìn thấy đây là của chủ thuê tôi đã lưu.

của nhà của Từ A Loan:

“Cô Trần, không có ý làm phiền. Muốn hỏi cô có nhìn thấy A Loan hay không?”

rất kỳ lạ, khiến tôi không khỏi nhớ hôn nhân phi lý ban đầu của tôi.

Đã thời đại rồi phải kết minh hôn để giải quyết đời.

Nhà A Loan chắc chắn không đơn giản, tôi thật sự đã thấy A Loan…

Có lẽ bọn đã thực pháp thuật đó để ép buộc A Loan ở ?

A Loan nhíu mày nhìn .

“Thanh Thanh, mặc tôi không nhớ số khi ch*t. Nhưng tôi nhớ là bọn đã dùng pháp thuật nào đó để triệu tôi trở , đừng nói với bọn nhìn thấy tôi nhé?”

Biểu cảm của A Loan có chút nghiêm trọng, tôi biết có vẻ không đơn giản tưởng tượng.

Tiếp theo nữa: “Cho có thấy A Loan hay không, gia chủ tôi muốn gặp cô Trần, nhất định có hậu tạ.”

Tôi nhìn A Loan: “Làm sao bây ? Đi hay không đi?”

Tôi nhìn A Loan ấp úng:

“Anh muốn đi đúng không A Loan?”

A Loan gật đầu:

“Yên tâm! A Loan, tôi bảo vệ anh !”

Tôi vung nắm đ/ấm về phía không khí.

Tùy chỉnh
Danh sách chương