Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 14

Em xóa tôi khỏi WeChat, khóa cửa nhà, tôi kết hôn giống như kẻ góa vợ. Nhiều qua, em thực hiện nghĩa vụ người vợ chưa? Em bao giờ quan tâm tôi, làm em khổ sở mức nào không?”

Tôi im lặng :

, anh cầu hôn tôi.”

“Vậy nên tất cả những điều này, do tôi tự chuốc lấy không?”

cười lạnh:

“Vậy thì tôi với em, không còn để .”

Anh đầy oán hận lao khỏi phòng.

Tôi nghĩ anh không lại nữa, trưa, lại bước vào với vẻ mặt lạnh lùng, mang theo hộp cơm, im lặng không , anh cẩn thận mở từng hộp thức ăn.

ơn.”

Tôi vẫn .

Y tá vào nước, nhìn chúng tôi vui vẻ :

“Hai vợ tình tốt thật.”

“Xin ơn.” .

“Ly hôn .” Tôi cùng .

Mặt lập tức biến sắc, y tá nhận thấy không khí không đúng, liền nhanh chóng xong dịch truyền rời đi.

Tôi nghĩ dữ, anh chỉ cúi đầu, như thể lưng anh vốn đang thẳng, đột nhiên sụp đổ.

, anh… nghĩ em thật sự rời bỏ anh mãi mãi. Anh cuối cùng hiểu, so với việc em ở bên, khỏe mạnh, không quan trọng hơn cả.”

Anh nhìn tôi , nghiêm túc :

“Em xem, so với hồi đại học, bây giờ em gầy hơn rất nhiều. ..”

Anh đầu đi, giọng nghẹn ngào:

“Thực , những em làm vợ anh, em cũng rất khổ sở không? Anh sai , bao qua, anh chỉ thấy nỗi đau mình mà không nhận em cũng chẳng khổ sở ít hơn anh. Chuyện cũ… anh không thể đổi được, tương lai còn nhiều phía trước, liệu em thể… để anh ở lại bên cạnh em, dùng cả đời anh để chuộc lỗi không?”

Tôi không trả lời, chỉ giữ im lặng.

Căn phòng yên tĩnh mức thể nghe thấy tiếng kim rơi, ánh sáng trong mắt dần tắt.

“Em không đồng ý sao? Cuối cùng, vẫn vì cái chết bố anh… em luôn trách anh.”

“Trách anh chuyện ?”

Tôi khẽ hỏi.

“Trách anh trút lên em.”

“Thì anh cũng .”

Tôi bật cười:

“Thực , anh vẫn luôn hành động anh khi đó trút lên tôi mà.”

Tôi nhấn mạnh hai chữ “trút ”, bất ngờ mặt đi, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ.

Đêm đó, nhìn bát mì trường thọ và câu anh thà chưa từng gặp tôi. đó, tôi đứng yên tại chỗ, giác xấu hổ mức không còn chỗ để trốn.

Nếu không tôi gọi cuộc điện thoại đó, nếu không tôi báo tin cho cha anh về đứa trẻ, thì Hành Chi không về tối hôm ấy. Cha mẹ tôi, không chết.

Tùy chỉnh
Danh sách chương