Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9- End

Buổi phát trực tiếp hôm đó gây ra một làn sóng lớn trên mạng.

thời đại 4.0, tức được cập nhật hàng , nhanh những kiện mới chuyển hướng chú ý của mọi .

Sau tốt nghiệp, tôi dồn hết tâm huyết vào công việc, ba năm tôi thăng tiến hai bậc, lập kỷ lục thăng tiến công ty. Bố mẹ tôi hài lòng, bạn bè đều tự hào về tôi.

Sau , tôi còn nhận được tức về Mạt . Một quen cho biết Mạt thường đến các quán bar mấy chính quy để uống chùa, còn vì đeo bám một nhân trung niên để đòi m/ua điện thoại mà bị vợ của nhân đó đưa đến đ á nhnhập viện.

quen cho tôi xem ảnh của cô ta, cô ta rõ ràng nhỏ hơn tôi một tuổi, vì lạm dụng rư/ợu th/uốc lá quá độ cộng với lớp trang điểm đậm hàng khiến cô ta trông già.

Tống Hiểu Minh ch*t, ta sót, cần hỗ trợ của xe lăn.

Có lẽ vì bị va đ/ập vào , tinh thần của ta trở nên bình thường, mỗi đẩy xe lăn ra đường, nếu có nữ khách qua đường nhìn ta hai lần, ta sẽ đuổi theo hỏi ta có phải thích ta .

Bạn bè kể lại mọi chuyện với tôi, tôi chỉ nhạt nhẽo nói: “Sau ta có thế đi nữa, liên quan gì đến tôi.”

đời , chúng ta sẽ gặp phải phụ bạc, lừa dối, phản bội, tổn .

Đương nhiên, chúng ta muốn trả th/ù.

Điều sai, còn quan trọng hơn trả th/ù một mới.

Tôi vẫn giữ niềm lòng dũng cảm , nhìn rõ bản chất của , vẫn .

Em họ của Phương Uyển gần đây luôn tìm cớ để ăn tối với tôi, ấy từng “ngọn cỏ” của khoa diễn xuất, giờ trở thành một diễn viên trẻ có thực lực, đứng trước mặt tôi thì lại có chút dè dặt.

ấy hỏi tôi, những vết thì lành, nếu lành rồi thì có thể một mối mới .

Tôi suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói với ấy:

chưa bao giờ làm tổn tôi.”

làm tổn tôi những kẻ tồi tệ , kẻ tồi tệ nên lý do để chúng ta trách móc .”

“Còn về việc có thể một mối mới…” Tôi nhún vai, “Đợi duyên phận đến, bất cứ lúc có thể .”

Tôi chưa nói xong, em họ của Phương Uyển bật dậy:

“Chị chờ tôi một chút.”

Mười phút sau, ấy quay lại, trên tay ôm một bó hoa hồng lớn, mặt đỏ như hoa hồng:

“Vậy thì… bây giờ nhé!”

Tôi cười.

Tôi vẫn vào dịu dàng của thế giới .

rằng dù có phong trần mệt mỏi, bạn tôi cuối cùng sẽ tìm thấy nơi trở về.

[Hoàn toàn văn]

Tùy chỉnh
Danh sách chương